''Chật chân á? ‘’
Đoàn Lục ngơ ngác đặt đống củi xuống đất rồi phóng xuống bên dưới ngay cạnh chỗ Dực Dụ ngồi. Cậu nhìn vẻ mặt khó khăn của Dực Dụ liền lúng túng chẳng biết làm sao liền nhớ đến mấy thao tác mà bác họ thường dùng để xoay khớp chân bị chật của bệnh nhân ở phòng bệnh của bác.
Đoàn Lục tháo giày của Dực Dụ ra, chăm chú quan sát cổ chân của cậu có chút khiến cậu hơi ngại. Đoàn Lục là người thứ hai chạm tay nhẹ nhàng vào chân cậu, người đầu tiên chính là Trạch Trực Cảnh.
Mấy phút sau khi Đoàn Lục xoa bóp nhẹ cổ chân của cậu thì cậu ta ngước lên nhìn cậu nhẹ nhàng cất giọng.
''Hay tôi cõng cậu về lều nhé, lỡ như tôi bẻ khớp chân không đúng thì toang mất, cứ về để người lớn xem sao ‘’
Dực Dụ do dự một lúc vẫn chưa đáp lại, lỡ như quay về lại bị Trạch Trực Cảnh bắt gặp Đoàn Lục cõng mình thì chắc chắn sẽ tức giận lên cho xem, lúc trước chẳng phải chỉ vì cậu đi thăm Cố Phong thôi mà Trạch Trực Cảnh đã điên lên đấy sao?
‘’ Nè? Dực Dụ cậu bị đơ người rồi hả? sao không trả lời?’’
Cậu giật mình vì bàn tay quơ qua quơ lại của Đoàn Lục.
''Hả? …À được, phiền cậu rồi ‘’
Nghe cậu nói xong thì Đoàn Lục liền quay người lại tỏ ý kêu Dực Dụ leo lên rồi để cậu ta cõng về. Dực Dụ bèn ngã lên lưng của anh Đoàn Lục, dù sao thì cũng không còn cách nào, với cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khu-pho-den/3590915/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.