Dực Dụ gục đầu xuống bàn ngủ được một giấc đến lúc ra tiết, nghe tụi nó nói thầy đầu hói giảng kinh cả một tiết may mà cậu ngủ nên không nghe thay gì.
Bà cô trẻ Thừa Hy năm nay xếp cậu ngồi dưới bàn cuối, chắc bà cô trẻ đó biết kiểu gì cậu cũng ngủ dài ra trong lớp nên sợ giáo viên bộ môn thấy rồi phản ánh ảnh hưởng tiến độ thi đua học tập của lớp mới làm thế.
Nhưng mà …Dực Dụ nghiên đầu đưa mắt nhìn sang bên phải gặp ngay ánh mắt của Trạch Trực Cảnh nhìn mình. Anh chóng cằm nghiên người say mê nhìn cậu không chớp mắt.
Nhưng mà tại sao bà cô Thừa Hy lại xếp cậu tiếp tục ngồi với Trạch Trực Cảnh vậy?! cậu không nghĩ là trùng hợp đến thế vì đa số chỗ ngồi năm học mới của người đều được đổi hết chỉ có cậu và tên người yêu này tiếp tục ngồi với nhau …
‘‘Cậu ngủ nhiều quá đấy …ngủ nhiều thế có bị hoá ngốc không nhỉ?’’
Dực Dụ xụp mí mắt liếc anh, cậu đá vào cổ chân Trạch Trực Cảnh một phát khiến anh đau điếng người gục đầu xuống bàn che giấu gương mặt méo mó của mình.
Tiếng động từ cú đá khiến mấy đứa ngồi trên ngó xuống xem kịch, hai năm liền học bá với học tra ngồi chung cũng là một loại đề tài khá sôi nổi rồi. Mấy đứa con gái cực kỳ thích bàn luận về chủ đề này.
''Dụ Dụ dạo này môn toán của cậu có tiến bộ hơn hẳn nhỉ, còn ghi chú cả đống công thức lên sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khu-pho-den/3590911/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.