Cố Phong hớt hải chạy về căn chung cư nhà mình, quả thiệt cái tên thầy giáo kia đang đứng trước nhà cậu. Cố Phong vừa nhìn thấy liền muốn rớt xuống 12 tầng địa ngục.
Cậu chạy đến nhanh chóng kéo hắn đi, nhỡ mà mẹ cậu thấy thì chẳng biết viện cớ gì hợp lý để nói dối nữa đây. Tuần trước cậu lỡ tay nhấn xoá tài liệu quan trọng của Dương Vũ trong máy tính,hắn nổi giận đùng đùng chửi cậu trẻ con chỉ biết phá hỏng không làm được gì.
Hôm đó cậu phán bát lại,nói ''Tại sao em không làm được gì? em làm được nhiều chuyện giỏi lắm đấy ‘’
Dương Vũ vì tức giận, cộng với tâm trạng có lẽ đã không ổn suốt ngày nên mới đáp lại rằng ''Nếu em làm được nhiều cái giỏi như vậy thì em còn cần phải bò lên giường với tôi để lấy điểm à? ‘’
‘’…’’
‘‘Tiểu Phong…anh-anh không phải ý đó’’
Đêm đó cậu bỏ đi về, thật ra thì Dương Vũ nói cũng chẳng sai gì so với sự thật nhưng mà vẫn khiến cậu tổn thương lòng tự trọng.
Cả hai đứng ở bãi đổ xe của chung cư, Cố Phong nhìn anh, đôi mắt cậu dường như chẳng còn tức giận mà chuyển sang hối lỗi sợ Dương Vũ tiếp tục mắng về chuyện xoá tài liệu.
''Đừng giận nữa, anh không …hôm đó anh không có ý gì đâu ‘’
Cậu nheo mày ngơ ngác nhìn anh với ánh mắt thăm dò, tên này điên à? thế mà lại đi xin lỗi trước, cứ tưởng phải bị chửi một trận nữa chứ …
‘‘Nhưng mà thầy hết giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khu-pho-den/3590904/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.