''Trạch Trực Cảnh! em đừng tưởng mình giỏi nên không tập trung nghe giảng! Tuy sắp hết năm học rồi nhưng những bàn cuối cũng rất quan trọng đấy ‘’
Cả lớp quay đầu nhìn Trạch Trực Cảnh thì vừa lúc anh đã quay mặt lên bảng cười tươi nhìn giáo viên.Đúng là loại thái độ khiến giáo viên dễ tức điên nhất. Nếu giáo viên mắng học sinh mà nó im lặng cúi mặt thì giáo viên còn có thể thừa đó mà mắng tiếp. Còn Trạch Trực Cảnh bị mắng mà lại cười tươi đáp ‘‘Vâng ạ’’ khiến giáo viên cảm giác như bản thân đang mắng vô cớ một học sinh ngoan ngoãn và mình là kẻ phản diện vậy.
Giáo viên ‘’….’’
*Rào-rào~~
Trời đổ mưa từ lúc bắt đầu tiết học cuối trong ngày.Mưa đầu mùa cũng rơi xuống mặt đất nóng bức của cái hè, nó làm tan đi tâm trạng bức bối của mọi người vì trời nóng, mùi đất ẩm ướt bốc hơi lên.
''Haaa~ dễ chịu thật đó ‘’
Cố Phong nhìn Dực Dụ rồi nói tiếp ''Dụ Dụ à chúng ta phải ở lại trường chờ tạnh mưa à? ‘’
Dực Dụ nhìn bầu trời tối đen vì đám mây xấu xí kia, cậu nhìn Cố Phong đáp ''Chắc phải thế rồi, cậu mà đội mưa về sẽ dễ bị cảm lắm ‘’
Cố Phong nhướng mày có chút ngạc nhiên nhìn Dực Dụ nhưng cũng không thể hiện rõ ràng nên có lẽ Dực Dụ không thể phát hiện biểu cảm của Cố Phong.
Cố Phong mỉm cười gật đầu ‘‘Ừm vậy chờ thôi’’
Trong mắt Dực Dụ thì Cố Phong yếu ớt đến vậy à? cậu thở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khu-pho-den/3590900/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.