Câu chuyện quá khứ ấy là một vết đen, anh tưởng chừng có lẽ phản ứng tiếp theo của Cố Phong là tránh né câu hỏi, nhưng có vẻ anh đã không hiểu hết con người Cố Phong rồi.
Cậu chẳng tránh né hay có biểu cảm khó coi gì cả, Cố Phong trước mặt anh nhìn thẳng vào mắt anh, mỉm cười một nụ cười không phải thân thiện cũng chẳng phải gượng gạo …đó là nụ cười tự tin đối mặt.
‘’ Ừ, thầy tò mò hả? ‘’
Cái biểu cảm của Cố Phong làm anh có chút khó chịu, anh gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh nghĩ một lúc rồi đáp.
‘‘Sau chuyện đó mà em với Dực Dụ còn chơi thân được à’’
Cố Phong quay đầu về phía tờ đề, tay cầm bút tiếp tục với bài tập trên bàn, trời chẳng có một chút gió nhưng câu nói của một cậu nhóc lớp 10 luôn ấn tượng mọi người xung quanh là một tính cách hoạt bát đơn thuần này khiến anh lạnh sóng lưng.
‘‘Bởi vì em quan trọng với cậu ấy …vậy nên nếu thầy ho he chuyện giữa em và thầy cho cậu ấy biết, chỉ cần em nói khác một chút với sự thật thôi cậu ấy sẽ tin tưởng em và người cậu ấy không tha chính là thầy chứ không phải là em …’’
‘’…’’
Tiếng giày cao gót vang lên giữa hành lang không một tiếng đồng khiến nó nổi bật hơn, vài giây sau bóng dáng mẹ Cố Phong đi vào phòng, trên tay còn cầm hộp cơm trưa.Bà phá tan cuộc trò chuyện giữa Cố Phong và Dương Vũ ngay lập tức.
…
Đoàn Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khu-pho-den/3590893/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.