Lão nhìn hai người họ liền cười tươi lắc đầu, lâu lắm rồi...à không, đây là lần đầu tiên lão thấy một người khiến biểu cảm trên khuôn mặt của Dực Dụ thay đổi liên tục và khiến cậu nói nhiều như vậy.
Dực Dụ không muốn ở ngoài này lâu với tên Trạch Trực Cảnh kia, dọn hàng giúp ông lão xong liền bay lên nhà không một lời từ biệt với hắn.
Cậu năm trằn trọc mãi, trần nhà cũng bị cậu nhìn đến muốn vỡ ra, cậu nghĩ mãi cũng chẳng thể nghĩ ra được người đi với Cố Phong mà ông lão nói là ai được, lỡ như cậu ấy bị dụ dỗ thì sao? hay bị ép làm chuyện xấu xa, hay....
Nghĩ tới đây cậu đột nhiên thở dài, cảm thán trí tưởng tượng của bản thân cũng đi xa thật, cũng có thể là họ hàng đi ăn chung thôi, cứ phải nghĩ đến mặt xấu làm gì...
Dực Dụ nhắm mắt xoay người nằm nghiêng, giây sau liền mở to mắt ra tức giận nhớ lại chuyện vừa nãy Trạch Trực Cảmh xuất hiện sau lưng, lại nhớ đến cảnh cậu vô tình chạm mũi tên đó.
[Mũi cứng thế, hắn có phẫu thuật thẩm mỹ không nhỉ? ]
Phiền chết, Dực Dụ không nghĩ nữa mà nghiêng người lại bên kia nhắm mắt, giây sau cậu lại lập tức mở to mắt ra ngồi bậc dậy nheo mày như khó tin chuyện gì đó.
''Nhưng sao tên đó ở sau lưng mình được? nó theo dõi mình à!!?''
.....
''Kì thi lần này lớp chúng ta làm bài rất tốt, đặt biệt là bạn Cố Phong đã khiến các giáo viên bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khu-pho-den/3590886/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.