Chần chừ một lúc, cuối cùng hắn vẫn nói, "Là nhặt được ở thùng rác trong văn phòng của anh."
Tôi cười khổ, nhất định là bị An Bình ném xuống rồi, sớm biết như hôm nay,nhất định chị ta sẽ không đem ảnh chụp vứt vào sọt rác đi, nhưng chắccũng ném vào máy nghiền giấy.
Chẳng qua —- "Chắc không chỉ vìnhìn thấy ảnh của em mà anh liền nhất kiến chung tình chứ, chuyện tháiquá như vậy có đánh chết em cũng không tin sẽ xảy ra với một người giống như anh."
Hắn nhìn tôi liếc mắt một cái, "Anh đang tán thưởng em đấy hả?"
Tôi gật đầu, "Đừng khách khí."
"Kỳ thật anh nhặt được bức ảnh này là lúc trước anh ở Mỹ đã từng gặp em."
Đều này có thể sao? Bởi vì An Bình ở Mỹ, nên xuất ngoại du lịch tôi đều cố tránh đi Bắc Mỹ.
"Gợi ý cho em một chút —- sáu năm trước đây."
"Cuộc thi tìm kiếm tài năng thiếu niên?" Tôi không chắc chắn mà hỏi lại. Mộtlần duy nhất đi Mỹ, là năm 13 tuổi tham dự cái gì gọi là cuộc thi tìmkiếm tài năng thiếu niên, bởi vì cũng không phải là lần du lịch vui vẻgì, sau này cũng là khoảng trí nhớ mà tôi không muốn chạm đến.
"Cuộc thi tìm kiếm tài năng thiếu niên trên toàn thế giới ba năm tổ chức mộtlần vẫn là do BLACK FEATHER đứng phía sau tài trợ, mà chiếc cúp năm đó,là do anh trao cho em." Hắn thản nhiên mà nói.
Phải không? Tạisao ngay cả một chút ấn tượng tôi cũng không có, tôi không phải luônluôn nhớ hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-the-nao/3273539/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.