Tính thì cũng đã rất lâu không đối mặt với An Bình như thế này. Chị tamột thân lễ phục xinh đẹp xất tương xứng, toàn bộ tóc búi cao cao, dùngmột chiếc kẹp màu xanh ngọc kẹp gọn lại, toát lên vẻ hoạt bát tươi mới.
"Đã lâu không gặp." Chị ta nhìn tôi, vẻ tươi cười trên mặt không có chút dao động.
Tôi nhất thời cảm thấy không có lời nào để nói, đành phải lặp lại một lần lời của chị ta: "Đã lâu không gặp."
"Tôi đã nói thôi, ở đây chỉ nhìn thấy anh, tôi còn kỳ quái anh như thế nàolại có thể bỏ mặc một mình An Tịnh ở trong nhà." Đối tượng nói chuyệncủa An Bình đã muốn chuyển thành Mặc Vũ.
Đứng ở bên cạnh hai nữnhân, hắn vẫn là cúi đầu mỉm cười như cũ, cùng An Bình cứ một câu lạimột câu trò chuyện, nhìn thấy hai khuôn mặt tươi cười trước mắt, tôibỗng nhiên cảm thấy tựa hồ chỉ có tôi là không thể buông xuống được quákhứ.
Theo như nội dung nói chuyện của bọn họ không khó nghe ra,công ty của ba trong tay An Bình đã muốn phát triển đến mức tôi khótưởng tượng được , Mặc Vũ hình như cũng có tham dự vào kế hoạch đầu tưhạng nhất của An Bình, theo lý giải của tôi, nếu không phải , sẽ rất khó khiến hắn động tâm tham dự.
An Bình cười sang sảng, sự tự tin cùng vẻ mị hoặc từ trên người chị ta sáng chói lọi.
Không biết vì sao, trong lòng lại có chút rầu rĩ, tôi giơ tay lấy một ly đồuống từ trên khay của bồi bàn, đưa ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-the-nao/3273535/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.