Tôi đề nghị đi đến nhà hàng kêu La - Pailloto đủ tiêu chuẩn quốc tế gìđó, tuy rằng phần lớn thời gian Mặc Vũ thường cùng tôi đi ăn đồ ăn Trung Quốc, nhưng tôi biết, hắn rất thích ăn đồ ăn Pháp tinh xảo cùng hoàncảnh tao nhã.
Buổi chiều ở quán bar ăn hai đĩa sa-lat, tôi căn bản không đói bụng.
"Có phải cảm thấy không thoải mái hay không?" Tôi lập tức thu được ánh mắt thân thiết.
"Không có a, chẳng qua là không muốn ăn nhanh quá." Nói xong tôi lấy lại tinhthần, thong thả mà đem miếng thức ăn không thể cắt nhỏ hơn nữa cho vàomiệng, sợ hắn lại tiếp tục dùng ánh mắt quan tâm xem xét tôi, bởi vìThúy Tây ngồi đối diện hiển nhiên đã dùng ánh mắt chiêm ngưỡng nghệthuật Hollywood mà chế nhạo đánh giá chúng tôi.
Đi ra khỏi nhàhàng, di động của Mặc Vũ kịp thời vang lên. Hắn cau mày nói một câu:"Lát nữa mình sẽ gọi lại." , đối phương còn giống như đang muốn nói gìđã bị hắn cắt đứt cuộc gọi.
"Cảnh Kiệt có việc tìm anh, anh đưa hai người về nhà trước." Hắn quay đầu giải thích với tôi một câu.
"Không cần anh cả, vừa lúc em muốn An dẫn em đi trung tâm mua sắm mua giúp emmấy thứ, mua xong rồi chúng mình sẽ bắt xe trở về."
"Không được, anh rất lo."
"Anh yên tâm đi, có em ở đây, An không có việc gì đâu." Thúy Tây giả bày ra bộ mặt tựa như chị cả.
"Chính là có cô anh mới lo lắng." Mặc Vũ vẫn như cũ không cho cô ấy chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-the-nao/3273532/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.