Tiếng báo thức vang lên ing ỏi, từng hồi chuông kêu liên tục kéo dài, cô theo thói quen với tay muốn tắt đi nhưng chỉ vừa mới thò cánh tay ra khỏi chăn đã kéo cả người theo. Dư âm hôm qua khiến toàn thân cô đau nhức, đặc biệt là phần hạ thân.
Trương Cẩm Ngọc quay đầu nhìn kẻ gây ra chuyện mà nắm siết thành quyền, bực dọc gạt cái tay không biết điều đang ôm chặt lấy nơi cao ngất kia ra, vậy mà cái tay đó dai như đỉa, sống chết không buông còn thoải mái xoa bóp.
Mặt cô đỏ ửng vì ngại, cứ nghĩ tới đêm qua cùng anh triền miên liền muốn gõ đầu mình vài cái. Người đàn ông này hành cô cả đêm, đến khi vào nhà tắm vẫn không buông tha, cả người cô bây giờ có chỗ nào là không có vết tích mà anh để lại.
- Em vẫn còn sức dậy à? Hay chê anh thể lực không đủ?
Cô vội bịt miệng anh lại ngăn mấy lời đó phát ra, giờ cô mới biết mặt anh dày như bê tông cốt thép, mấy câu xấu hổ thế mà cũng nói ra được.
- Anh không được nói nữa, em vẫn còn chưa tính sổ với anh!
Đôi mắt sâu hun hút kia nhìn cô chằm chằm sau đó nhân lúc cô không chú ý kéo cô áp sát vào người mình. Đêm qua tắm xong anh cũng định mặc đồ nhưng đắn đo một hồi vẫn là để vậy thích hợp hơn thế nên bây giờ đây khi cô và anh gần trong gang tấc, tiếp xúc với nhau cũng đều là trực tiếp.
Dường như cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-ly-hon-di/3432307/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.