Chiếc điện thoại vẫn áp sát tai, cô lặng người một lúc lâu, tim thắt lại theo từng câu kể của đứa em gái. Dẫu biết bản thân hiện tại rất hoảng nhưng phải cố trấn tĩnh để an ủi Cẩm Vân bởi nếu đến bản thân mình còn mất kiểm soát thì người thân của cô phải dựa vào ai đây
- Đừng lo, em đừng lo, chị mới lĩnh lương, mai chị sẽ gửi về, em nín đi, mẹ đâu rồi em.
- Mẹ ngủ rồi ạ, em dỗ mãi mẹ mới ngủ, dạo này mẹ toàn mơ thấy ác mộng thôi.
- Không lo, mai chị chuyển khoản về cho, em nhớ chăm mẹ nha, đừng để mẹ lo nữa, muộn rồi nghe chị nói đi ngủ đi.
- Vâng ạ, chị ngủ ngon nha.
Tiếng tút kéo dài rồi vút mãi vào khoảng không vô định. Trương Cẩm Ngọc đứng trơ ra đó, trong cô có rất nhiều suy nghĩ chồng chéo lên nhau. Sự mệt mỏi hằn rõ lên trán, dù rất muốn tin về cuộc sống tốt đẹp nhưng tại sao vậy? Tại sao ông trời hết lần này đến lần khác muốn trêu đùa cô.
Trương Cẩm Ngọc vô thức bật đèn, ánh đèn sáng rực cả căn phòng, cô nhớ mình vẫn chưa đóng tiền nhà cơ mà. Đánh liều bước vào nhà tắm mở vòi nước, một dòng nước mát chảy ra. Hương tinh khiết xộc lên mũi đánh thẳng vào thần kinh trung ương kích thích các giác quan làm đầu óc Trương Cẩm Ngọc tỉnh táo phần nào. Nhanh chóng tắm rửa xong sau đó mở khoá một hộc tủ nhỏ lấy ra một chiếc hộp sắt.
Cạch. Nắp hộp sách bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-ly-hon-di/2982805/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.