Hứa Nguyên Khải cẩn thận tắt điện, đóng cửa phòng trọ rồi rời đi. Anh không về nhà mà ghé vào một quán bar, ngay lúc này chỉ có rượu mới giúp anh không nhớ đến những điều tồi tệ. Nhấp một ngụm rượu vang đỏ Château Pavie Macquin thượng hạng, thứ chất lỏng sóng sánh ấy thật đẹp khiến người ta say mê, điêu đứng...như cô ấy vậy.
Anh quen cô khi đang học đại học năm tư vào một buổi chiều nắng đẹp. Đổi gió đi uống cafe thì một cô nhân viên hậu đậu vô tình đổ cả cốc blue mountains lên chiếc áo đắt tiền của anh. Vốn Hứa Nguyên Khải định chất vấn nhưng khi bắt gặp ánh mắt đong đầy nước, đáng thương kia anh lại không nỡ. Có lẽ chỉ quát thêm một câu thôi là giọt lệ kia sẽ chực rơi xuông mất.
Lâu dần anh lại trở thành vị khách quen của quán chỉ để nhằm tiếp cận cô nhân viên đáng yêu kia. Anh mặt dày xin infor, tán tỉnh các kiểu, làm mọi cách để lấy lòng, cuối cùng sau ba tháng thì cô gái ấy đồng ý.
Người con gái ấy có cái tên thật đẹp - Diệu Hy, một cái tên mà đối với Hứa Nguyên Khải thật nhẹ nhàng làm sao, nghe thôi mà trái tim đã tan chảy, anh chỉ muốn ôm cô vào lòng mà chở che cưng chiều.
Nhà của Diệu Hy rất nghèo, cô ấy rất ngại với bạn trai nên luôn kiêng dè đủ thứ từ chuyện ăn uống. Hứa Nguyên Khải lại càng vì điều đó mà yêu cô hơn, anh tặng rất nhiều đồ đắt tiền, trang sức xa xỉ, có khi làm cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-ly-hon-di/2982794/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.