Hạo Nam ngẩn người ra một lúc vì vẫn chưa thể load được bạn mình đang nói gì, mãi đến một lúc sau khi định thần lại, hắn lập tức kéo tay cô chạy như bay. 
Một ánh mắt sâu thẳm như màn đêm đang nhìn theo hướng đi của họ, trên môi khẽ nhếch lên một nụ cười không rõ là cảm xúc gì. Trên đời cũng thật nhiều điều trùng hợp. 
Diệu Hy bám chặt lấy cánh tay anh nũng nịu đòi về, Hứa Nguyên Khải đưa cô ta tới chung cư còn bản thân lái xe tới nhà riêng. Tính ra mới bốn năm mà cũng thật nhiều thay đổi quá. Thủa còn hàn vi, Diệu Hy phải sống trong một căn trọ nghèo gần ngoại ô thành phố vậy mà giờ đây đã có thể thuê được cả chung cư rồi. Chẳng hiểu sao trong tâm trí, anh lại nhớ cô gái nhỏ khi ấy, ngây thơ đáng yêu biết bao. Dẫu vậy ước nguyện cưới được Diệu Hy vẫn là điều mà anh hằng khao khát, anh nhất định sẽ làm được vì anh tin rằng cô ấy luôn là tinh tú trong cuộc đời của anh. 
... 
Hứa Nguyên Khải mới sáng sớm đã rời khỏi nhà riêng, anh lái chiếc Rolls-Royce Boat Tail tới nhà chính. Lúc này Hứa Nguyên Hoàng đang thưởng trà tại phòng khách còn Trần Huệ Như chăm chú cắt tỉa cây cảnh bên vườn hoa. 
Hai ông bà thấy con trai về thì bất ngờ lắm vì rất hiếm khi anh chủ động tới đây trừ những lúc bị ép. 
Trần Huệ Như bỏ chiếc kéo trên tay xuống, bà vào nhà nói thím Loan pha cho anh một cốc cà phê 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-ly-hon-di/2982788/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.