Mấy ngày hôm nay, lòng Trương Cẩm Ngọc nóng như lửa đốt, cô biết chỉ còn vài ngày nữa thôi là tới hạn trả nợ. Cuộc đời này của cô xác định sẽ dúi vào bùn sâu, dù có mọc lên cao ngạo như hoa sen thì cả người cũng sặc mùi tanh tưởi. Chợt có tiếng gõ cửa trọ, cô uể oải mở khoá. 
Hạo Nam bước vào, trong tay hắn là một tấm thẻ, hắn nhét vội vào tay cô rồi nói. 
- Tiết kiệm bao nhiêu ngày cũng chỉ có được hơn năm chục, cậu cố bảo hắn cho dư thời gian nữa đi. 
Trương Cẩm Ngọc nhìn cậu bạn mà cay cay sống mũi, việc tiết kiệm đối với Hạo Nam từ xưa đến nay vẫn luôn là cực hình, ấy thế mà lại chịu làm điều đó, cô nhất thời không kiềm được mà ôm chầm lấy hắn nức nở: 
- Cảm ơn cậu nhiều lắm, nếu không có cậu tôi không biết phải thế nào nữa. 
- Cậu đừng tham gia buổi đấu giá tối mai được không? Đó toàn là hội buôn người. Chỉ cần cậu nói không tôi lập tức đi nói lại với Lý Cường 
Cô cười khổ khẽ lắc đầu, đó đã là cách duy nhất. Ngay từ bé mọi người luôn nói cô có một nét đẹp rất lạ, đã không để ý thì thôi chứ một khi đã nhìn thì sẽ khiến người ta khó dứt, ngày mai có lẽ là lúc dụng đến nó rồi, chỉ là không nghĩ là dùng nó cho mục đích bản thân cô căm ghét nhất mà thôi. 
- Đừng khuyên nữa, bây giờ trừ khi có phép màu nếu không thì mọi xác suất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-ly-hon-di/2982777/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.