Dạ Sâm mặt không đổi sắc “Nếu cậu đã muốn tôi chết, thì còn mất công cứu tôi làm gì?”
Hệ thống đi chết đi “Đâu có? Tôi hy vọng cậu sống lâu trăm tuổi ấy chứ!” Giọng điệu vô cùng chân thành.
Dạ Sâm tin mới lạ “Thế đây là cái nhiệm vụ chó má gì vậy? Ôm nâng nhẹ? Ông đây là một thanh niên nam tính đầy mình, Nhậm Cảnh làm được sao!”
Hệ thống đi chết đi “Khụ khụ…” Nó quyết định giữ lại một chút thiện ý, không đả kích thêm anh chàng thanh niên một mét sáu chín này nữa.
Dạ Sâm lo lắng muốn chết. Hôn, ôm còn được, chứ ôm nâng nhẹ là cái quỷ gì?
Rõ ràng là nhiệm vụ không thể hoàn thành mà!
Tiểu Lưu nhận ra tâm trạng của Dạ Sâm, nhỏ giọng gọi “Anh Sâm?”
Dạ Sâm nhìn cậu ta “Cậu… Cậu với vợ cậu…”
Tiểu Lưu khó hiểu, sao tự nhiên lại nhắc đến vợ mình ta? Dạ Sâm vẫn luôn biết mọi chuyện của Tiểu Lưu. Lần trước sinh nhật vợ cậu, Dạ Sâm còn tặng bọn họ một chiếc xe. Có điều Dạ Sâm da mặt mỏng, ít khi buôn chuyện, cho nên có khi vợ cậu tên gì, Dạ Sâm cũng không biết.
“Anh Sâm, anh muốn hỏi gì cứ hỏi đi.”
Dạ Sâm rất khó mở lời, rất khó nha!
Tiểu Lưu hai mắt trông mong nhìn cậu.
Dạ Sâm nghĩ, ngoại trừ bạn nhỏ Lưu Tiểu Minh, cậu chẳng còn ai để hỏi, vì thế “Cái đó… Cậu với vợ cậu có ôm nâng nhẹ không?”
“Dạ?” Tiểu Lưu có chút bất ngờ.
Dạ Sâm hơi đề cao giọng “Có không vậy?”
Tiểu Lưu cười “Em nâng sao được? Em có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-di-chet-di/86750/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.