Mặc dù xảy ra sai sót, đạo diễn Lý có phần nôn nóng, nhưng thái độ của Nhậm Cảnh tương đối nhã nhặn. Sau khi xin lỗi xong, anh nói “Cũng không cần quay lại từ đầu đâu, chúng ta tách riêng ra đi, quay một mình tôi thôi.”
Cảnh này đúng là không nhất thiết phải quay lại từ đầu, sau này lúc biên tập cắt ghép lại với nhau là ổn.
Đây là chuyện rất bình thường, nhưng đạo diễn Lý vẫn lo. Trước đây ông vốn không lo như thế, bởi vì bản thân Nhậm ảnh đế là một diễn viên chuyên nghiệp, loại cảnh quay này anh hẳn phải nắm rất rõ. Thế nhưng bây giờ, anh giống như đang rơi vào tình trạng trượt dốc không phanh!
Dạ Sâm sốt sắng “Không sao đâu, tôi quay cùng anh được mà, chúng ta quay thêm một lần đi!” Lúc này, cậu thế mà lại cảm thấy diễn xuất cũng không khó đến như vậy!
Nhậm Cảnh nhìn cậu, tâm tư đúng là khẽ động.
Dạ Sâm mặc áo sơ mi trắng nhìn mình đầy ngưỡng mộ… Sự mê hoặc này quá lớn, gần như là giấc mộng cả quãng thời gian niên thiếu của anh…
May mà có Dương Sâm đúng lúc bước ra giải vây “Vừa nãy cậu Dạ diễn tốt lắm, e là diễn lại sẽ không đạt được hiệu quả như thế. Huống hồ, trời nóng thế này, cậu Dạ cứ mặc mãi cái áo dài tay ấy cũng khó chịu.”
Nửa câu sau quả nhiên dấy lên tác dụng, Nhậm Cảnh không nỡ để Dạ Sâm diễn lại nữa, ngăn cản nói “Thôi, tôi diễn một mình là được rồi.”
Dạ Sâm hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-di-chet-di/2037792/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.