Lẻ lẻ cái quỷ gì không biết!
Cậu mới chỉ nghe có một lần, đến nội dung còn chưa kịp nhớ kĩ nữa mà!
Đi chết đi tri kỉ nói “Không sao, tôi có thể đọc lại lần nữa cho cậu.” Dứt lời liền đọc luôn.
Dạ Sâm cắt ngang “Chờ chút, tôi lấy điện thoại đã.”
Cứ thế, Dạ Sâm, trước mắt bao người, trực tiếp bỏ dở câu chuyện, lôi điện thoại ra tính “Đọc đi.”
Đi chết đi lười biếng lên tiếng.
Dạ Sâm vừa nghe vừa ghét bỏ “Chậm chút chậm chút chậm chút.”
Đi chết đi “Môn Toán của cậu là do thầy Thể Dục dạy hả?”
Dạ Sâm đầu cũng không ngẩng đáp “Sư huynh đệ đồng môn với cậu thôi.”
Đi chết đi đen mặt “…” Mẹ, cậu ta đang oán giận mình vụ tính nhầm điểm sinh mệnh lần trước sao?
Dạ Sâm bùm bụp tính toán nửa ngày, sau đó sử dụng khả năng tốc kí “siêu phàm” để ghi lại mấy con số.
“Để hoàn thành vụ cần để Nhậm Cảnh ăn 12,5 miếng cà chua và 21,6 miếng trứng. Phần còn lại chia đều cho anh Khê, lão Cá, Thái Hậu mỗi người 3,5 miếng cà chua và 2,4 miếng trứng?”
Đi chết đi nói “Không sai.”
“Không sai cái đầu cậu! 0,5 với 0,6 là cái quần gì? Tôi làm sao mà chia rõ ràng thế được? Không lẽ lôi cân ra cân hả?!”
Đi chết đi an ủi “Thế mới nói, cậu có thể gắp thức ăn cho Nhậm Cảnh để bù đắp sai số nha.”
Khóe miệng Dạ Sâm giật giật “Bù bao nhiêu?”
Đi chết đi hí hí cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-di-chet-di/2037711/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.