Dạ Sâm vừa nói xong liền cảm thấy xấu hổ… Cái này… Có phải cậu đã biểu hiện nó thành vội vã khó nén rồi không?
Quả là nóng vội mà!
Dạ Sâm muốn chữa thành: Đặt vé ý là đặt vé trước, ba ngày sau một tuần sau một tháng sau về thì cũng nên đặt vé trước. Thế nhưng lời đến bên miệng, cậu lại không dám nói ra. Lỡ mà Nhậm Cảnh đặt vé một tháng sau thật thì cậu biết làm sao đây?
Nhậm Cảnh bị cậu làm cho ngọt lịm hỏi “Giờ đã muốn về nước rồi sao?”
Hai mắt Dạ Sâm trông mong nhìn anh, không tiện lên tiếng, nhưng bất cứ ai sáng suốt cũng đều có thể nhìn ra là: Muốn muốn muốn, chuyện quan trọng phải nói ba vạn lần.
Khóe miệng Nhậm Cảnh cong cong, không tài nào ép xuống được “Không đi Aix-en-Provence nữa?”
Đúng rồi, bọn họ còn dự định đi miền Nam nước Pháp, đi Provence ngắm hoa oải hương…
Chuyện lãng… À vui như thế mà bỏ qua thì thực đáng tiếc.
Dạ Sâm lại bắt đầu đắn đo.
Nhậm Cảnh đề nghị “Mình đi Aix-en-Provence trước rồi mới về nước được không?”
Ba ngày… Dạ Sâm lo lắng. Dạ Lan chính là cái gai trong tim cậu, cậu còn không nhổ thì không thể tự do được. Nhưng trong lòng cậu lại không lỡ.
Anh ta đã thất bại hai lần rồi, ai biết anh có chó cùng giứt giậu hay không?
Lúc này thế lực của anh ta còn vươn được đến tận Pháp, làm sao cậu dám chắc mình sẽ không xảy ra chuyện gì nữa đây?
Thôi, đêm dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-di-chet-di/2037683/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.