Dạ Sâm không kịp phản ứng. Cậu hãy đang lẩm nhẩm số đo của mình và Nhậm Cảnh. Một người cỡ lớn, một người cỡ nhỏ. Khoảng cách… Khoảng cách giống như cách xa hàng thế kỉ!
Anh Sâm kiên cường, anh Sâm không khóc, anh Sâm vẫn đẹp trai!
Hệ thống đi chết đi huýt sáo.
Dạ Sâm hỏi nó “Lại giỡn cái gì đấy?”
Hệ thống đi chết đi hí hí cười.
Dạ Sâm coi nó như người tâm thần.
Dạ Sâm chỉ thử một bộ, nhưng Nhậm Cảnh lại mua cho cậu một đống, gần như mua hết các mẫu mới ra.
Dạ Sâm vội ngăn cản “Đừng mua nhiều thế…” Mấy cái mẫu mới của nhãn hiệu cậu hay mặc này, đã sớm chất đầy trong tủ nhà cậu rồi.
Nhậm Cảnh nói “Không sao, mấy ngày này cũng cần tắm rửa mà.”
Dạ Sâm phản đối “Nhưng không dùng hết nhiều như thế.” Có ba ngày không à…
Nhậm Cảnh cười, không ngừng xả tiền.
Dạ Sâm không cản nữa. Mấy bộ quần áo thôi mà, đáng là bao? Đợi bao giờ quay về, cậu tặng lại Nhậm Cảnh con siêu xe là được.
Dạ Sâm nghĩ vậy liền vui vẻ.
Nhưng cậu vừa hé miệng cười, anh chàng nhân viên đứng cạnh lại ngay lập tức tự biên tự diễn thành: Tuyệt vời, đến nói cũng nói giống nhau, không cần không cần đâu… Mà sau khi về có khi mở luôn được cái chi nhánh Versace quá! Híc, thật hâm mộ QAQ!
Nhân viên cửa hàng căm hận sao mình lại cao hơn mét tám làm gì không biết, cao hơn cậu nhóc kia tận mười centimet. Đời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-di-chet-di/2037649/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.