Thân thể ông nội Dạ thật ra cũng không phải mắc phải bệnh nặng gì, chẳng qua chỉ là bệnh người già, tới tuổi, thân thể cũng như linh kiện bị rỉ sét, chỗ nào cũng không ổn nữa.
Nhà họ Dạ có tiền có thế, nhưng chạm đến việc này, có nhiều tiền hơn cũng vô dụng.
Lời hệ thống đi chết đi nói, Dạ Sâm hiểu.
Điểm sinh mệnh của cậu không thể khiến ông nội sống lâu trăm tuổi, nhưng vẫn có thể giúp ông thọ thêm được mười năm. Hơn nữa, trong mười năm này, ông còn có thể sống mà rời xa đau ốm.
Đây đã là kỳ tích rồi!
Dạ Sâm sao có thể không rung động? Để người thân được sống thoải mái vui vẻ thêm mười năm, bảo cậu cắt đi một cánh tay, cậu cũng cam tâm tình nguyện ấy chứ!
Vậy mà, giờ lại chỉ cần có 10 điểm sinh mệnh, 10 điểm sinh mệnh mà thôi!
Đúng rồi…
Dạ Sâm nhớ ra hỏi “Không phải nhiệm vụ tháng thưởng 10 điểm sinh mệnh sao?”
Hệ thống đi chết đi “Đúng rồi đấy, khéo quá!”
Dạ Sâm “…”
Có thể giả dối hơn nữa không! Cơ mà chẳng sao, giờ cậu chỉ hận không thể hôn hệ thống một phát! Đê tiện thì đê tiện thôi, ai mà chả có tí tật xấu chứ? Quan trọng đáng tin là được!
Không chỉ cứu cậu một mạng, giờ còn có thể giúp cho ông nội sống khỏe mạnh thêm mười năm, từ rày về sau, bảo cậu gọi nó một tiếng ba ba đi chết đi cũng được!
Dạ ba ba đích thực ở nước Mỹ xa xôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-thi-di-chet-di/2037600/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.