An Nhiên vùi đầu ở trước ngực Nam Tịch Tuyệt, không thấy được vẻ mặt của anh, nhưng rất rõ ràng cảm nhận được động tác của anh ngưng lại. Bàntay anh nắm hai chân của cô cũng buông lỏng, chân An Nhiên đều run rẩy,từ phía sau lưng anh từ từ đưa về phía trước, lấy phần đầu gối để để làm điểm tựa, hai tay ấn vai anh để đứng dậy, tách ra khỏi người anh.
Cô đem mái tóc dài toán loạn túm gọn lại, vội vã lau nước mắt, quay thân thể đi tìm quần áo. Cô mặc quần lót, mặc áo ngực, nhưng bàn tay giơ raphía sau lại không cài được khóa. Nam Tịch Tuyệt trầm mặc ở phía sau đitới giúp cô cài tốt, cũng không để cô xuống giường, lại đem cô lôi vàotrong lồng ngực mình, cánh tay dài, chân dài vòng quanh người cô.
Nơi kia của anh vẫn còn cứng rắn nóng rực chống vào lưng cô, An Nhiênkhông thoải mái di chuyển phía dưới, lại phát hiện nó càng căng lớn hơn, thân thể liền cứng lại không dám cử động mạnh.
Cô bị anh cuốn lấy khó chịu, liền gạt cánh tay của anh "Buông tay, emcòn muốn đến bệnh viện!" Ngón tay của anh êm ái vuốt ve ngực của cô,chạm phải những vết cắn nông sâu mà anh tạo ra, khiến cô đau đến mức corụt người lại. Trên ngón tay anh có vết chai, ma sát qua lại, đau cộngthêm nhột, khiến cho lòng cô càng thêm khó chịu.
An Nhiên nhìn bắp chân anh, phát hiện trên bắp chân, trên đùi anh có rất nhiều vết thương, thậm chí cũng nạo sạch một lớp da, có nhiều chỗ vẫncòn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-se-khong-quay-lai/2128600/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.