Kể từ khi kí hợp đồng với tổng giám đốc Thái, Nam Tịch Tuyệt giải quyếtvấn đề tiền bạc liền dễ dàng, khu đất anh đang khai phá kia có giá giátiền cao gấp mấy lần, cuối cùng anh lấy giá bán ra cao hơn giá đấu thầugần gấp mười lần, kiếm một khoản lãi lớn.
Anh cố ý đem chi phiếu đưa cho An Nhiên nhìn, trong giọng tràn đầy kiêungạo và vui sướng: "Cuối cùng cũng không cần sống căng thẳng qua ngàynữa rồi."
An Nhiên nghiêm túc đếm một hàng nhiều số không chỉnh tề kia, thở ra: "Thật nhiều tiền!"
Nam Tịch Tuyệt ôm cô, dịu dàng nói: "Hai ngày nữa anh đi Pháp một chuyến, em muốn quà tặng gì?"
An Nhiên đem chi phiếu cất lại vào trong ví của anh, nghe anh nói lạimuốn đi xa "Lại muốn đi xa nhà, em cũng sắp nghỉ đông rồi. . . . . .Ởbên châu Âu đó không phải đã có Lục Nhược phụ trách sao?"
Nam Tịch Tuyệt thở dài, giơ tay lên siết chặt trán: "Lục Nhược có tài,nhưng tính tình lại khác người. Gần đây vấn đề tình cảm của hắn khôngđược tốt lắm, làm ảnh hưởng tới công tác, anh phải tự mình đi xem mộtchút."
"Anh ta còn có thời điểm tình cảm không tốt sao?" An Nhiên từ trong ngực anh ngồi dậy, giúp anh cài nút áo sơ mi thật tốt, tiếp tục cài đến trên cổ áo, "Em thấy anh ta ở chỗ nào cũng có thể chơi được rất sung sướng."
Nam Tịch Tuyệt sửa lại cổ áo một chút, lại cởi ra một nút áo, "Nói không chừng là động lòng thật, . . . . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-se-khong-quay-lai/2128594/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.