Chiều thứ sáu, Tưởng Tiểu Mễ đã sớm đến văn phòng của Tô Vận. Trong phòng làm việc vẫn luôn truyền đến tiếng người đi lại nói chuyện ồn ĩ, Tô Vận bận bịu đến mức không có thời gian nói chuyện với Tưởng Tiểu Mễ.
Mãi đến giờ tan tầm, Tô Vận mới ngồi lại lấy hơi được. Cô rót chén nước cho Gạo Kê: “Để Tiểu Mễ phải chờ lâu rồi.”
Tưởng Tiểu Mễ cất di động: “Không đâu, lâu lắm cháu mới được nghe tiếng người nói chuyện. Ở nhà trừ tiếng khóc của bảo bảo thì chẳng nghe thấy âm thanh gì khác.” rồi đứng lên: “Giờ đi được chưa ạ?”
Tô Vận cởi áo blouse trắng ra: “Ừ, đi thôi, ăn cơm trước hay đi mua sắm trước nhỉ?”
Gạo Kê suy nghĩ: “Hay đi dạo phố trước? Giờ này các quán ăn hơi đông.”
“Cũng được.”
Hai cô cùng nhau đi ra khỏi văn phòng. Tô Vận thầm lặng quan sát Gạo Kê một phen, chẳng hề giống như cô ấy nói là mình béo lên khi mang thai.
Gạo Kê thì hận không thể vén quần vén áo lên cho Tô Vận nhìn bụng của cô. Cô dùng sức xoa bụng: “Mợ tư, mợ không thấy được bụng cháu đâu. Cháu không thể chịu được nữa, cảm giác như thể bên trong vẫn còn một đứa nữa. Cháu cứ nghĩ vậy mà thấy khủng bố, về sau không thể mặc bikini nữa.”
Tô Vận cười nói, nửa năm sẽ từ từ khôi phục lại, còn hướng dẫn Gạo Kê vài động tác giúp bụng nhỏ nhanh hơn.
Hai người nói chuyện vui vẻ trên đường ra bãi gửi xe, Gạo Kê hỏi Tô Vận: “Mợ tư, đi xe cháu hay xe mợ.”
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-khong-vui/907982/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.