Lúc quay lại chung cư, Tưởng Mộ Thừa nhẹ nhàng đẩy cửa phòng. Trong nhà không bật đèn, quang cảnh vẫn y hệt như tối hôm qua, vẫn lấp lánh ánh nến, nguyên nhân là vì Tô Vận vẫn tiếc rẻ chưa thổi tắt nến.
“Anh tư.”
Tưởng Mộ Thừa theo tiếng gọi quay lại, Tô Vận đang nằm trên sàn nhà phòng khách, đúng ra mà nói là nằm trên tấm thảm cánh hoa hồng.
Anh đi qua, ngồi xếp bằng bên cạnh cô, đem đầu cô gác lên đùi mình.
“Có đói bụng không?”
“Em đói nhưng không muốn ăn trứng ốp lếp nữa.” Tối qua ăn ba quả, sáng nay lại ăn ba quả nữa, cô thật sự không muốn ăn thêm trứng chút nào.
Tưởng Mộ Thừa cúi đầu hôn cô một cái: “Vậy chúng ta ra ngoài ăn, em muốn ăn gì?”
“Tuỳ anh.” Chỉ cần là ăn cùng anh.
Sau đó cô hỏi anh sao về muộn như vậy, rõ ràng bảo là 8 giờ về nhưng giờ đã là 9 giờ rồi.
Tưởng Mộ Thừa không nói đến chuyện xảy ra ở biệt thự, liền nói rằng do kẹt xe nên về muộn.
Bọn họ thay quần áo thoải mái rồi mới ra ngoài. Vừa rồi ở trong nhà hơi tối, Tô Vận không rõ mình mặc đồ màu gì. Vừa đi vào thang máy cô mới phát hiện, hoá ra cô và Tưởng Mộ Thừa mặc bộ quần áo cùng màu, chính là đồ tình nhân.
Khó trách trước khi ra khỏi nhà Tưởng Mộ Thừa một hai bắt cô phải thay bộ quần áo này. Nói gì mà ra đường phải mặc đồ vận động thoải mái một chút.
Cô lúc ấy thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-khong-vui/907967/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.