Sau khi chào hỏi nhau, Viên Dĩnh cũng không có ý rời đi, lại hỏi Tưởng Mộ Thừa có thể ghép bàn cùng được không, cô ta đúng lúc có chuyện muốn nhờ anh giúp.
Tưởng Mộ Thừa không lập tức trả lời, anh nhìn về phía Nhiên Nhiên, nếu cô bé không muốn, anh sẽ trực tiếp cự tuyệt.
Bình thường Viên Dĩnh đối xử với Nhiên Nhiên không tồi, dù Nhiên Nhiên không thích Diệp Tình Lam lắm nhưng vẫn phải để cho Viên Dĩnh chút mặt mũi.
Nhiên Nhiên cười nói: “Cậu, chúng ta đã lâu không ăn cùng dì Viên rồi.”
Ý tứ rất rõ ràng, là đồng ý ghép bàn.
Nhiên Nhiên ngồi cùng Tưởng Mộ Thừa ở một bên, Viên Dĩnh và Diệp Tình Lam ngồi phía của Tưởng Tiểu Mễ.
Sau khi ngồi xuống, Diệp Tình Lam vẫn không tháo khẩu trang xuống, dường như cũng không có ý định làm vậy.
Tưởng Mộ Thừa liếc mắt một cái, không hỏi nhiều, nhưng vẻ mặt Tưởng Tiểu Mễ tỏ rõ sự khó chịu: “Diệp mỹ nữ, nơi này đồ ăn rất an toàn vệ sinh, người khác cũng không ngồi quá sát cô, cô có thể tháo khẩu trang xuống rồi.”
Diệp Tình Lam do dự, tầm mắt không tự giác hướng về Tưởng Mộ Thừa, nhưng Tưởng Mộ Thừa cứ mải xem di động, căn bản không chú ý tới sự khác thường của cô ta.
Viên Dĩnh bảo Diệp Tình Lam: “Thôi bỏ khẩu trang xuống đi, trước mặt mọi người ở đây cũng không cần ngại ngùng gì đâu.”
Diệp Tình Lam lúc này mới không tình nguyện đem khẩu trang gỡ xuống, thật ra lúc nãy cô ta không hề muốn ghép bàn, nhưng Viên Dĩnh đã nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-khong-vui/245311/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.