Sau khi tìm được mấu chốt, điều ta lo lắng là phải làm thế nào bây giờ.
Hoàng Thượng đã ban tặng bình phong, tất nhiên không dễ dàng động đến, càng không thể tùy tiện tặng người khác. Quan trọng nhất, vật ấy ẩn giấu ở đâu trong tấm bình phong này?
Ta suy nghĩ suốt đêm, cuối cùng quyết định đến thử vận may tại cung của Thục phi.
“Tống mỹ nhân, ở chỗ Hoàng Hậu nhìn chưa chán, giờ lại sang đây ngắm tiếp Thục phi nương nương ư?”
Ngô chiêu nghi thấy ta đứng ngắm tấm bình phong, bèn cất lời.
“Chiêu nghi tỷ tỷ, Thục phi nương nương đang thử y phục, ta ở đây chỉ ngắm tạm thôi.” Ta cúi mình hành lễ rồi nhẹ giọng đáp.
“Đây là son mới ta vừa chế ra, đặc biệt chọn màu hồng đào hợp với tỷ tỷ. Tỷ tỷ có muốn thử một chút không?”
Ta mở chiếc hộp phấn đã chuẩn bị sẵn.
“Đồ thô kệch thế này mà ngươi dám mang đến trước mặt ta! Mau cất đi!”
Dù vậy, ta vẫn cứ tiến lại gần Ngô chiêu nghi.
“Ta bảo ngươi cất đi, không nghe thấy sao?”
*Chát!*
Nàng đánh vào mu bàn tay ta. Ta thuận đà làm hộp phấn rơi ngay trước tấm bình phong.
“Láo xược!”
Ta vội vàng quỳ xuống, dập đầu liên tục: “Xin nương nương thứ tội, là thần thiếp vô ý làm rơi hộp phấn, bẩn đến tấm bình phong Hoàng Thượng ban tặng!”
“Ngô chiêu nghi!” Thục phi nghiêm mặt quát, “Ngươi nghĩ ta mù hay sao!”
“Son môi Tống mỹ nhân chế ra, ta còn dùng được, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-hoang-thuong-se-duoc-binh-an/3681430/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.