Về khách sạn nghỉ ngơi các cô gái nhỏ ở trong phòng trò chuyện, Phạm Mai Ái Linh trêu ghẹo Trương Ái Như nói:
-Ái Như chị thấy anh hai rất quan tâm đến em nha! Lúc nãy vì sợ em bị thương mà anh ấy không cho em đốt pháo luôn kìa.
-Không có mà, anh ấy sợ tất cả chúng ta bị thương chứ bộ.
Lý Tuệ Nhiên với tay tắc đèn chuẩn bị ngủ nói:
-Chị thấy Ái Linh nói đúng nha! Chị cũng thấy anh Thiên Bảo lo lắng cho em thật mà.
-Không có đâu mấy chị đừng có nói như vậy để em hi vọng mà.
Phạm Mai Ái Linh nói:
-Không thì đợi quan sát một thời gian sau nữa coi sao, em cũng còn nhỏ mà lo gì chứ.
-Dạ.
Rồi các cô gái nhỏ cũng kết thúc câu chuyện và đi ngủ. Sáng hôm sau cả nhóm thức dậy thật sớm để ăn sáng Buffet ở khách sạn.
Sau đó mọi người đi thuyền từ thành phố ra đảo, do chính khách sạn đang ở đưa đi đến một hòn đảo lớn mà xa xa còn có thể nhìn thấy những hòn đảo nhỏ hoang sơ, kỳ bí với làn nước trong xanh và bờ cát trắng trải dài tít tắp.
Ở trên đảo này rất sạch sẽ và nước trong xanh có thể nhìn thấy san hô ở dưới đáy biển, thế nên nhóm quyết định đi ngắm san hồ thì thật tuyệt vời.
Khi ở dưới biển mọi người sẽ đi theo hướng dẫn của hướng dẫn viên đi bộ trên cát và ngắm san hô ở vị trí gần.
Trương Kiến Văn đi phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-em-sao-anh-khong-tu-choi-ket-hon-/3487424/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.