Vãn Vãn vội vàng chạy tới cục cảnh sát, chị họ Dư Vấn thấy vẻ mặt cô quá mức lo lắng cho nên tự mình lái xe đưa cô tới.
Bên ngoài trời mưa phùn lâm râm, chị họ Dư Vấn còn chưa dừng xe lại mà Vãn Vãn đã muốn mở cửa nhảy xuống.
"Vãn Vãn, em đừng có gấp như vậy. Mang theo dù đi!" Dư Vấn ở phía sau kêu to.
Nhưng Vãn Vãn không quan tâm được nhiều như vậy, cô lao thẳng vào màn mưa, chỉ là chạy chưa được vài bước thì ngoài ý muốn nhìn thấy một bóng lưng không đủ thẳng giống như cây gậy trúc có mấy chỗ gấp khúc rất quen mắt đang đứng tại cửa cục cảnh sát ló đầu vào nhìn, bước tới bước lui.
"Trần Kiệt?" Gặp được Sâu Róm ở đây làm cho Vãn Vãn có vài phần ngoài ý muốn.
Toàn thân đối phương ẩm ướt, tóc tai, quần áo giống như mới vừa từ trong nước lên, có thể vắt được ra nước, chắc hẳn là đã đứng dầm mưa một hồi lâu.
Trần Kiệt là tên thật của Sâu Róm, lần ăn cơm trước cô có nghe anh ta tự giới thiệu, Vãn Vãn không dám gọi thẳng tên trên mạng của anh ta, sợ anh ta sinh nghi.
"Hạ Vị Vãn? Cô là Hạ Vị Vãn bạn của "Đầu Gỗ"?" Trần Kiệt cũng nhận ra cô, cực kì vui vẻ.
Mấy chữ "bạn của Đầu Gỗ" làm cho Vãn Vãn cực kỳ chột dạ.
"Tại sao anh lại ở đây? Hơn nữa tại sao lại không kiếm chỗ tránh mưa?"
"Nhìn thấy cô thật là tốt quá!" Trần Kiệt cực kỳ kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-dung-quay-ray/2370881/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.