Động đất!
Trong đầu Giang Thiệu Cạnh lập tức mách bảo như thế, đi đến nơi phát ra âm thanh, nắm tay Phó Vịnh Bội lên, anh liền chạy đi.
Anh đã ở trước mặt truyền thông cam kết, tối nay có bất kỳ nguy hiểm gì, cũng sẽ bất chấp tất cả bảo vệ Phó Vịnh Bội, cho nên, chuyện liên quan đến vấn đề hình tượng, anh không thể tự tát vào mặt mình được!
Chỉ là, hôm nay Phó Vịnh Bội thế nào đặc biệt yếu đuối như vậy? Hoàn toàn giống như đùi mềm bị anh cứng rắn kéo chạy đi, thật là mềm nhũn đến làm người ta phát ghét!
Anh rõ ràng là chạy về phía cửa quảng trường, nhưng mà, tại sao cảm giác giống như đang đi quanh một vòng tròn vậy?
"Diệc Hãn, em chạy hết nổi rồi!" Vãn Vãn không chịu được thở khẽ.
Bởi vì tối hôm nay cố ý ăn mặc, Vãn Vãn mang một đôi giày cao gót nhọn, bởi vì không quen, giầy vẫn ma sát vào chân của cô, Vãn Vãn không thể làm gì khác hơn là cả đêm không dám tùy tiện lộn xộn khéo léo ngồi, chỉ sợ luống cuống.
Mới vừa chạy một đoạn đường, Vãn Vãn đã trải qua cảm giác hai cái gót chân mình bị ma sát đến rách da khẽ đau nhói, hiện tại cảm giác cả vùng đất dường như không hề chấn động nữa, hơi an toàn một chút, cô mới dám lên tiếng.
Nghe được giọng nói mềm nhũn hơi quen thuộc, Giang Thiệu Cạnh sửng sốt một chút.
"Hạ Vị Vãn?" Anh bắt nhầm người rồi hả ?
Giọng nói nghiêm trang này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-yeu-dung-quay-ray/2370835/quyen-2-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.