Chương trước
Chương sau
Khúc An Tịnh đứng nép bên cửa,mặt nóng bừng lên vì xấu hổ.Học trưởng đứng bên cạnh,thấy điệu bộ sợ hãi của An Tịnh cảm thấy cực kì muốn cười,không những sợ độ cao mà còn sợ cả đám đông,đúng là hết thuốc.Học trưởng Cố Ngạo Quân tiến lên trước An Tịnh một bước,dáng đứng oai nghiêm dõng dạc nói

"Xin lỗi đã làm mất thời gian của các bạn nhưng tôi rất mong các bạn có thể bỏ ra vài phút để chào đón bạn học sinh mới này.Đây là Khúc An Tịnh,học sinh được tuyển thẳng vào lớp A khối 10 năm nay.Mong các bạn sẽ giúp đỡ nhau nhiều hơn..."

Ngạo Quân vừa nói xong,ngay lập tức hai mươi hai đôi mắt ngạc nhiên liền trừng lên dồn hết về phía cô khiến An Tịnh toát hết cả mồ hôi không nói được gì...

Tuyển thẳng?Đùa nhau ư?Được tuyển thẳng vào lớp A trong cuốn lịch sử của Đế Niên ngoài Nam Hạo lớp A khối 11 và Diệp Thiện Phi hiện đang học ở nước ngoài ra hoàn toàn sẽ không có người thứ ba giỏi được như thế

"Học trưởng,anh đùa tụi em phải không,con vịt nhỏ này sao lại có thể được tuyển thẳng chứ.Chắc phải có gì đó nhầm lẫn..."

Bỗng dưới lớp có một cánh tay vươn lên,giọng điệu giống như đang vừa phát hiện ra một điều gì đó rất mới:"Khoan đã,tôi biết cậu ấy.Hai năm trước tôi có đọc một bài báo nói về cô bé học trung học có IQ là 190,là học sinh trung học nằm trong top 3 học sinh giỏi cấp Quốc Tế,tên là Khúc An Tịnh,hình như chính là cậu ấy.Nhưng sau khi báo phát hành được một tuần thì liền bị nhà nước Trung Quốc thu hồi lại vì bí mật quốc gia gì đó nên các cậu mới không biết thôi..."

"Nhắc mới nhớ,hình như tôi cũng từng xem qua bài báo đó.Nhưng sao trông cậu ấy khác với ảnh trên báo thế.Tôi nhớ là cậu ấy rất đáng yêu..."

"Thế thì chắc là vậy rồi,bố mẹ hai cậu ấy đều làm việc nhà nước mà nên nói không sai đâu..."

"Ngưỡng mộ thật đấy.Nhưng tôi rất thắc mắc,sao cậu ấy trông khác trên ảnh thế..."

Học trưởng đứng nghe đám học sinh kia bàn tán,quả thật không thể tin nổi vào tai mình.Nhìn sang An Tịnh,cô ấy bắt đầu che mặt,miệng lẩm bẩm"Nhầm...nhầm rồi"

Nghe giọng là biết đang nói dối.Ngạo Quân thật rất nóng lòng,trong lúc An Tịnh đang rất bối rối,anh vươn tay vén mớ tóc mái rũ rượi trên trán cô lên,rồi lại trợn mắt kinh ngạc

"Ô,nhìn kìa,là cậu ấy,đúng cậu ấy rồi..."

"Là Khúc An Tịnh ở trên báo 2 năm trước đấy,chắc chắn không nhầm được..."

Ngay lập tức,toàn bộ học sinh đều rời chỗ,lao đến gần An Tịnh,tranh nhau cầm tay,cầm cổ áo,...Có cảm giác như họ đang rất xúc động vậy,còn cô thì như là người của công chúng được toàn dân hết mực ngưỡng mộ

"Cậu dễ thương thật đấy,từ hai năm trước tôi đã vô cùng ngưỡng một cậu rồi.Tôi là Lý San Duệ,sau này mong được giúp đỡ nhé..."

"Tôi nữa,tôi là Qúy Lạc Hào cũng rất ngưỡng mộ cậu"

"Tôi là Dược Hạ,mong được làm bạn với cậu..."

..

....

Cứ thế,mọi người nhiệt tình đến nỗi An Tịnh không có lấy thời gian để giới thiệu bản thân.Nhưng được mọi người yêu quý như vậy cô quả thật rất vui,từ nhỏ đến giờ cô chưa bao giờ có nhều bạn đến thế.Nước mắt hạnh phúc cứ thế mà tuôn ra,không ngừng được,khiến mọi người một phen hoảng hốt

"Tiểu Tịnh,cậu sao thế?Chúng tôi làm cậu mệt à?Xin lỗi,đừng khóc nữa mà..."

An Tịnh lau nước mắt,khóe môi hai bên cong lên,nụ cười rực rỡ như ánh hoàng hôn,không gượng gạo như trước"Không,là tôi vui quá.Từ nhỏ đến giờ đây là lần đầu tiên tôi có bạn..."

"Cậu yên tâm đi,có chúng tôi là bạn.Lớp A này toàn là lũ mọt sách nên hiền lành lắm,chúng tôi sẽ bảo cậu..."

"Phải đấy..."

Ngạo Quân đứng bên ngoài,quả thật có chút ghanh tị với thành tích của An Tịnh.Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng này lại cảm thấy rất vui, xúc động.Anh rời khỏi,bỏ lại đám người kia ôm nhau sướt mướt,cứ như đã thân thiết lâu năm vậy...

Giờ giải lao,An Tịnh cùng Dược Hạ và Lý San Duệ xuống căn tin.Trên đường đi luyên thuyên rất nhiều chuyện,cũng nhờ đó cô mới biết học sinh lớp A khối mười ngoài thành tích học tốt ra còn rất quái dị.Lý San Duệ rất thích bói toán mặc dù chẳng lần nào bói trúng,Qúy Lạc Hào thì rất hay vào phòng Hóa học chế tạo pháo hoa nhưng kết quả thì toàn tạo ra thuốc nổ,lớp trưởng An Vy Vy thích cãi nhau với học sinh lớp khác nhằm tâng bốc 10A,còn lớp phó lao động Thượng Lai thì hay hát nhạc rock trong giờ,...

Họ nói chuyện chăm chú đến mức xô nước bẩn xối thẳng vào đầu An Tịnh lúc nào cũng không biết.Lý San Duệ và Dược Hạ đi bên cạnh cũng không tránh khỏi liên lụy.Tuy nhiên vẫn còn đỡ Hơn An Tịnh,bị dính bùn đất từ đầu đến chân,còn hai người họ thì chỉ bị bắn một chút ở áo.San Duệ và Dược Hạ,cả hai vô cùng hoảng loạn,rút khăn tay ra lau người An Tịnh

"Tịnh,Tịnh,có sao không?Thường Nguyệt Hoa,chị điên à?"

Thường Nguyệt Hoa đứng trên lầu hai ném chiếc xô bẩn xuống chỗ ba người bọn An Tịnh,cô ta che miệng cười khinh miệt

"Haha,các cậu ra mà xem đây là con nhỏ ăn bám nhà Đại Vương của chúng ta đây này..."

Bối Vãn đứng bên cạnh,thêm lời vào"Cứ tưởng xinh đẹp cao quý lắm nên mới được ở trong nhà anh Nam của chúng ta,không ngờ lại là một con nhỏ quê mùa xấu xí,thứ như cô ta ở chuồng chó là xứng đáng hơn...haha"

Nam Hạo đứng trên tầng cao nhất nhìn xuống,môi nhếch lên,nụ cười vô cùng xảo quyệt thêm một chút hài lòng...

Dược Hạ và Lý Duệ Phong đứng trân ra,trố mắt nhìn An Tịnh.Dược Hạ run run,tay chỉ vào cô,giọng ngờ nghệch

"Tiểu Tịnh,cậu sống ở nhà Nam Đại Vương thật sao?"

An Tịnh hơi trầm xuống,không nói gì,chỉ khẽ gật đầu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.