Người đàn ông bị bảo vệ kéo lên, ông ta sợ sệt nhìn cô, hoảng hốt quát to:
“Các người muốn làm gì tôi? Tôi sẽ kiện các người!”
Bảo vệ đè ông ta xuống, có chút ăn năn nói với cô:
“Chúng tôi để một tên chạy thoát!”
“Các anh vất vả rồi!” Hàn Thanh Dao không để ý phất phất tay. Cô quay sang người đàn ông kia, nghiêm giọng “Ông không phải là công nhân, cũng không phải người của công ty!”
“Ai… Ai bảo thế! Tôi là công nhân của công ty!” Ông ta chột dạ quát lên.
“Nếu ông là công nhân, ông sẽ biết với tình hình kinh tế hiện nay, tìm kiếm việc làm là không dễ dàng. Đồng lương của công nhân không cao nhưng cũng không thấp, nghỉ việc sẽ ảnh hưởng rất lớn đến thu nhập. Nếu ông là người của công ty, ông sẽ biết việc làm ở công ty đãi ngộ tốt ra sao, sẽ không tùy tiện bỏ việc như vậy. Nói! Ai sai ông tới đây kích động đám đông? Không nói tôi lập tức giao ông cho cảnh sát!”
Người đàn ông nghe tới việc bị cảnh sát bắt, hai chân lập tức nhũn ra, gào khóc:
“Tôi… Tôi sai rồi! Là ông Hàn sai tôi đến. Cầu xin cô! Đừng giao tôi cho cảnh sát!”
Hàn Thanh Dao thở dài một tiếng, dù đã nghi ngờ từ trước nhưng khi nghe được kết quả vẫn khiến cô thất vọng. Hàn Chương, thân xác này thật sự là con gái ông sao?
“Giám đốc! Không xong rồi!” Cậu thư ký hớt hải chạy ra “Ngân hàng cử luật sư tới đòi khoản dư đã cho chúng ta vay!”
“Luật sư đâu?”
“Đã mời đến phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-xong-nu-chu-trung-sinh/52516/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.