Nếu quân thọ ba ngàn tuổi, sao có thể chỉ cho ta chín mươi chín năm
Bầu trời rách toạt như vách đá bị nứt, trăng máu rừng rực lửa.
Bỗng hết đợt này đến đợt khác tiếng mãnh thú gầm rống vang lên, càn quét khắp tứ phía vạn dặm núi hoang giữa sa mạc cằn cỗi, giống như tận thế.
Một tia sét như thần xích trời cao giáng phạt hiên ngang xé mở một khe sâu màu đỏ trên trời, dung nham nóng bỏng như máu chảy xuống. Những quả cầu lửa khổng lồ ầm ầm bay khỏi cái khe đó, cuốn quanh từng tia chớp màu lam, chúng như vạn quân lao xuống với sức mạnh chấn động thế gian.
Thiên khung tựa đồng cỏ bị lửa hừng hực cháy lan, đêm sáng như ngày. Quả cầu lửa xoay tròn rồi nổ tung trên không, vô số mảnh vỡ bắn ra, trông như vô số con thú dữ lơ lửng đương nấp trong những tầng mây.
Cùng lúc đó, lời thông báo như tiếng nói từ thời viễn cổ xa xưa vọng về cũng văng vẳng khắp đất trời bao la, “Bảy ngày sau, bí cảnh Yêu Thánh sẽ mở, Nguyên Anh trở lên không được phép vào!”
Thanh âm như chứa thần lực vô biên vang ngay bên tai. Vô Yếm còn chưa kịp lành thương đã bị một câu này ép cho hộc máu. Nếu không phải vừa rồi đã khôi phục chút ít, sợ là giờ đây đã nhũn chân quỳ luôn xuống đất.
“Trời sập mà ngươi nói đấy à?”
Vô Yếm đứng ở cửa động ngửa đầu nhìn những đốm lửa trôi lênh đênh gần như kín cả vòm trời, truyền âm cho Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-xeo-xat-chet-nguoi-khong-thanh-phat/3430064/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.