“Chính là chỗ này à?”
Hai vách đá gồ ghề dựng đứng cắt ra một thung lũng dài và hẹp, bên trong cuồng phong giật mạnh, kín trời bão giông, vô số cơn lốc cát cao ngất ngưỡng cuồn cuộn lao nhanh, màu vàng mờ mơ hồ bao phủ cả vùng trời.
Có bóng áo trắng nhẹ nhàng nhoáng lên, đáp cạnh một tảng đá lớn bên ngoài thung lũng.
Nghe Trình Tư Tề hỏi, Vô Yếm giơ tay ấn lên cái đầu nhỏ xù lông lộ ra trước ngực, đáp: “Ừ. Mấy tên Yêu tu hiếm khi cẩn thận như vậy, lén lút ẩn trận nhãn quá kỹ. Nếu ta chưa từng gặp thì chắc chắn phải tốn rất nhiều công sức mới thoát được Cửu Hoàn Mê Tung Trận.”
Vô Yếm nheo mắt nhìn xuống thung lũng chốc lát, đoạn lấy ra hai lá Liễm Tức Phù dán lên người mình và Trình Tư Tề.
Tuy nói rằng chờ chốc nữa vào hủy trận nhãn, mấy lá bùa này sẽ mất tác dụng vì tương khắc với trận pháp, nhưng trước mắt thì không thể lơi lỏng cảnh giác được. Nếu không nhờ Liễm Tức Phù, khó nói hai ngày qua y và Trình tiểu thiếu gia đã chạy nạn thành cái dạng chó gì.
Tin mà nhện yêu truyền đi rốt cuộc cũng phát huy tác dụng.
Trong hai ngày tìm kiếm mắt trận, Vô Yếm thấy vài kẻ được phái vào truy lùng họ, không có thuật sĩ, tất cả đều là Yêu tu. Đám Yêu tu ấy có thể lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng không thuộc dòng giống xuất sắc là thứ nhất, tu vi không cao là thứ hai, không bì được với Vô Yếm đã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-xeo-xat-chet-nguoi-khong-thanh-phat/3430062/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.