"Cô thật sự rất lợi hại, vừa xảy ra chuyện, lập tức có hai người đàn ông ra mặt cho cô. Không biết ngày thường cô bỏ ra bao nhiêu sức ở trên giường mà có thể làm người đầu tư của chúng ta che chở cô như vậy."
"Chát." Cố Thành lạnh lùng dùng hết sức có thể tát Trần Miêu Miêu một cái.
Trong mắt Trần Miêu Miêu tràn đầy vẻ khó tin, má cô ta sưng lên với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được:
"Đàn anh..."
"Đừng gọi tôi là đàn anh, thật ghê tởm c.h.ế.t đi được." Cố Thành rút một tờ khăn giấy khử trùng trên bàn của viện trưởng Tạ, chán ghét lau tay: "Nói cho cô biết, tôi đã muốn tát vào mặt cô từ lâu rồi. Nếu như Châu Châu khuyên tôi thì hiện tại cô không thể nào đứng ở đây được.”
Lúc này, Chu Minh cũng thu hồi bộ dáng cà lơ phất phơ của mình, đi tới chỗ Trần Miêu Miêu, dùng ngón trỏ ân cần nâng cằm Trần Miêu Miêu lên:
"Chậc, có đau lắm không?"
Chu Minh cao gần 1,9 mét, cộng với khuôn mặt đẹp trai lừa gạt, Trần Miêu Miêu không khỏi đỏ mặt: "Đau lắm..."
“Chát.” Cô ta chưa kịp nói xong thì Chu Minh lại tát cô ta một cái.
"Đau là được rồi! Không tự nhìn mình là cái thứ gì mà dám bôi nhọ chị của tôi."
"Còn nói chị tôi hãm hại cô, nói chị ấy bị tình nghi?"
"Nực cười, toàn bộ bệnh viện thẩm mỹ đều là của chị ấy, chị ấy còn cần hãm hại cô?"
14
Trong văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-viec-gi-thi-dung-lam-tra-xanh/3577451/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.