Tôi mở WeChat xem mà không nhịn được cười.
Tôi thấy Cố Thành chuyển tiếp đoạn video của Trần Miêu Miêu vào nhóm bệnh viện của họ, sau đó tag viện trưởng của họ:
[Viện trưởng, Trần Miêu Miêu nghi ngờ uy tín của ngài!]
Tôi: "Đỉnh!"
Ai không biết viện trưởng Tạ của bệnh viện thẩm mỹ ghét nhất là có người nghi ngờ y thuật của mình, chứ đừng nói đến việc người này là học trò của chính mình.
Mấy người trong nhóm nhỏ của Cố Thành đã sớm bùng nổ:
"Mẹ kiếp, anh Thành, vẫn là anh tàn nhẫn nhất!"
"Trần Miêu Miêu này thật không biết xấu hổ quá rồi, anh Thành thậm chí còn không thèm nhìn cô ta, sao cô ta lại không biết xấu hổ dám vu khống anh như vậy?"
"Đúng vậy! Ngày 520 gửi cái này tới, không phải là thật lòng không muốn anh Thành sống yên ổn sao?"
"Không sao đâu! Trần Miêu Miêu cho dù ngày mai không c.h.ế.t cũng phải lột một lớp da, ông Tạ chắc chắn sẽ không để bỏ qua cho cô ta."
Đúng lúc này, viện trưởng Tạ trả lời: [Trần Miêu Miêu ngày mai đến văn phòng của tôi một chuyến.]
Tôi hài lòng đặt điện thoại xuống, ngoắc ngón tay về phía Cố Thành:
"Thấy hôm nay anh có biểu hiện tốt nên ban tổ chức quyết định khen thưởng anh!"
3
Sáng sớm hôm sau, Cố Thành hôn tôi đến tỉnh:
"Vợ ơi, anh đã hâm nóng món cháo gà bí ngô mà em yêu thích, chồng đi kiếm tiền nuôi gia đình đây!"
Khi tôi ăn sáng xong chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-viec-gi-thi-dung-lam-tra-xanh/3577441/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.