🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi Minh Nguyệt mới bị bán đến thôn nhỏ trên núi, ngày nào cậu cũng khóc.



Một đứa trẻ mới chỉ bảy tuổi, sống trong hoàn cảnh lạ lẫm, nhìn qua nhìn lại chỉ toàn thấy người xa lạ.



Chỉ sau hai năm bị bắt, đứa trẻ trắng trẻo ngây thơ ngày nào giờ đã như dân chạy nạn.



Cả người gầy yếu bẩn thỉu dơ dáy, ống tay áo ống quần rộng thùng thình xắn cao từng vòng, buông thõng bọc lấy cẳng tay cẳng chân gầy đét đen đúa.



Vợ Vương Sinh xô đẩy quát tháo dẫn cậu đi tắm rửa, ả ném cậu vào thùng nước, kì cọ người cậu đến khi đỏ ửng lên mới thôi, rồi lại ném cho Minh Nguyệt một bộ quần áo không vừa người.



Đổi bộ khác, đổi thêm bộ khác nữa, vẫn không mặc vừa.



Nhà Vương Sinh được coi là giàu có trong thôn nghèo này.



Cũng không biết gã làm cái gì, gã không gã trồng trọt không buôn bán, thế mà từ trước đến giờ gã luôn sống trong cảnh 'hàng năm có thừa'.



Như thế cũng khiến Minh Nguyệt đỡ khổ.



Ít nhất, cậu có thể tiết kiệm chút sức lực nhỏ nhoi của mình.



Minh Nguyệt không nhớ nổi tên bà chủ là gì.



Bởi vì quá sợ hãi, ngay cả tên ả cậu cũng không dám nhớ.



Đôi khi Minh Nguyệt sẽ trở thành món đồ để ả mang ra khoe khoang, để người ta nhìn xem bà ta tốn nhiều tiền để mua được một bé trai xinh xắn thế này, nhìn xem ánh mắt bà ta chuẩn xác biết bao, giữa một đống trẻ con mà vừa liếc mắt đã

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ven-tron/2906334/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Không Vẹn Tròn
Chương 9: Ngoại truyện 5
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.