xiaoyang520 
Minh Thần suy nghĩ một chút, nói không có gì, tùy tiện tìm một lý do cho qua vấn đề. 
Cậu đã nói chuyện với Mạnh Trúc Lương ba lần. 
Nói đơn giản là bảo cậu ta lấy đại cục làm trọng, Mạnh Trúc Lương vì muốn thấy Minh Thần tự tìm phiền phức, đời nào chịu buông tha dễ dàng, khí thế của Minh Thần một lần rồi lại một lần thấp hơn, tình hình cũng không tốt hơn chút nào. 
Minh Thần biết Hoằng Quang gần đây bận việc. 
Đội bóng của bọn họ sẽ đi thi đấu ở ngoài trường, hắn và Thường Kiến vốn đã không hợp nhau lắm, mà Mạnh Trúc Lương và Thường Kiến thì qua lại thân thiết, nếu như những việc này để Hoằng Quang biết được, sẽ không thể không ảnh hưởng đến quan hệ trong đội bóng—dù sao Hoằng Quang cũng là lớp dưới, cậu không muốn để Hoằng Quang đã rất vất vả để chính thức được vào đội tuyển, lại vì mấy thứ linh tinh gì đó gây khó dễ. 
Nhưng mà làm sao có thể giấu được đây? 
Hoằng Quang nghe ngóng một hồi là biết. 
Bỗng nhiên có hơi không vui. 
Lập tức muốn tìm Minh Thần bàn luận chuyện này. 
Minh Thần không bạo lực, không hợp tác. Lại rất nhiều lần dùng những chuyện khác đánh trống lãng. Hoằng Quang không có cách nào có thể tưởng tượng được, buổi tối sau khi tắt đèn, xoay người Minh Thần lại đây, cũng không hỏi đã xảy ra chuyện gì, mà trực tiếp hỏi: "Tại sao không nói với tớ?" 
Lúc này đã là đầu tháng tư, nhưng khí hậu năm nay thật kỳ lạ, thời gian rét mùa xuân đặc biệt dài, lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-uong-nang-mai/995300/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.