xiaoyang520 
Kẻ chặn đầu họ không ai xa lạ là nhóm người Mạnh Trúc Lương và Thường Kiến. 
Mạnh Trúc Lương cùng hai người Hoằng Quang và Minh Thần là bạn cùng lớp, Thường Kiến cùng ba người khác là đàn anh lớp trên, còn lại là học sinh trường khác hoặc là bọn lêu lỏng ngoài đường, đại khái cũng tầm bảy, tám người, đứa nào đứa này đều là bộ dạng cà lơ phất phơ, có đứa còn đang cầm thuốc lá, một đám đứng chiếm cả con đường. Thấy Hoằng Quang cùng Minh Thần vừa đi vừa nói, trực tiếp tiến đến đụng vai Hoằng Quang – rõ ràng là muốn kiếm chuyện. 
Đầu óc Hoằng Quang giờ đây vẫn còn tràn ngập khuôn mặt tươi cười của Minh Thần, cả người tỉnh tỉnh mơ mơ, phản ứng cũng trở nên chậm chạp hơn bình thường. Chưa kịp khôi phục tinh thần, Minh Thần đã nhanh một bước chắn trước mặt hắn: "Không có chuyện gì thì đừng kéo người không liên quan vào." 
Thường Kiến cùng mấy anh em của anh ta đều cao trên mét tám, Hoằng Quang cũng gần mét chín mà Minh Thần chỉ xấp xỉ mét bảy lăm, đứng ở giữa giống như một con diều hâu lọt giữa bầy đại bàng. 
Thường Kiến nhếch khóe miệng cười nhạt: "Mày che chở nó? Không xem lại bản thân mình là ai mà còn dám to gan." 
Hoằng Quang có chút dở khóc dở cười. 
Thực chất, Thường Kiến đã nhiều lần chặn đầu hắn rồi. Hai người cùng là thành viên đội bóng rổ, ngẩng đầu không gặp cúi đầu phải thấy. Thường Kiến là át chủ bài của đội, Hoằng Quang là người mới, sức mạnh ngang ngửa cùng tranh một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-uong-nang-mai/995287/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.