Hôm bảo vệ luận văn, tôi thắt chiếc cà vạt mà Martini tiên sinh tặng.
Không có ý nghĩa gì đặc biệt, chỉ cảm thấy nó sẽ đem lại may mắn mà thôi.
Vấn đáp quả nhiên rất thuận lợi, luận văn không có vấn đề gì.
Đại khái chỉnh sửa thêm một tháng nữa, là có thể lấy bằng.
Buổi bảo vệ vừa kết thúc, tôi đưa Lý San Lam đến Yum tìm Tiểu Vân ăn mừng.
Tiểu Vân mời khách, tôi và Lý San Lam mỗi người uống hai ly rượu.
Tuy bọn họ gặp nhau lần đầu, nhưng hình như rất hợp nhau, ba người bọn tôi tán gẫu suốt buổi tối.
Trước khi về, Tiểu Vân ám muội bảo tôi: “Chúc mừng anh nhé.”
Không biết ý của cô nàng là chúc mừng tôi tốt nghiệp? Hay là chúc mừng tôi tìm được Lý San Lam?
Mấy ngày trước khi hoàn thành bản hiệu đính luận văn, thầy giáo hướng dẫn cho tôi biết một tin.
Đại học Berkeley ở California, Mỹ có một cơ hội làm nghiên cứu, vừa vặn có liên quan đến đề tài luận văn của tôi, chỉ cần tôi có hứng thú, thầy có thểviết thư giới thiệu tôi.
Đây làmột cơ hội rất tốt, không những có thể bồi dưỡng thêm, lại còn có tiền;quan trọng nhất là, sau này về Đài Loan, cũng coi như là đã từng ăn bơsữa của chủ nghĩa tư bản, nên việc làm một giáo viên hay tìm một côngviệc khác cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
“Phải đi bao lâu?” Tiểu Vân nghe tôi kể xong, hỏi.
“Hai năm.” Tôi đáp.
“Sau đó thì sao?”
“Có thể về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tuoc-rung-sau/2319803/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.