Một năm sắp trôi qua, một năm mới sắp đến.
Sau lễ Giáng Sinh, năm cũ khiến người ta chán chường, mọi người đều vội vã muốn tống cổ nó đi.
Đêm giao thừa, tôi và Vinh An chạy đến Yum đếm ngược.
“10、9、8、7、6、5、4、3、2、1……”
“Chúc mừng năm mới!”
Trong giây đầu tiên của năm mới, tôi, Vinh An, Tiểu Vân ba người cùng nhau hét câu chúc mừng năm mới.
Mỗi lần đón năm mới mọi người đều nói câu này, dù là người vớ vẩn đến đâu cũng không nói câu thành kính phân ưu vào năm mới.
“Thời gian trôi nhanh thật,” Tiểu Vân nói, “Đã lại một năm mới rồi.”
“Đúng vậy.” Vinh An gật đầu, “Anh cảm thấy thời gian khi còn nhỏ trôi thật chậm, càng lớn thời gian trôi càng nhanh.”
“Một năm, đối với đứa trẻ ba tuổi mà nói, là một phần ba cuộc đời của nó.Nhưng đối với người 20 tuổi, chỉ là 1/20 cuộc đời. Nếu bây giờ cậu làông lão 70, vậy thì một năm chỉ là 1/70 cuộc đời của cậu mà thôi.” Tôingừng lại, “vì thế tuổi càng lớn, một năm cảm giác càng ngắn lại, đươngnhiên thấy thời gian trôi càng nhanh.”
“Nói rất hay.”
Ba chúng tôi cùng ngẩng đầu lên, thì ra là Martini tiên sinh vừa nói.
“Cảm ơn.” Tôi nói, gật đầu với anh ta.
“Chúc mừng năm mới.” Anh ta nâng ly, kính ba chúng tôi.
“Chúc mừng năm mới.” Tôi và Vinh An cũng nâng ly kính lại, Tiểu Vân lại chỉ mỉm cười.
Martini tiên sinh hôm nay lại thắt càvạt, trên cà vạt vẽ hình một cô gái.
Tôi đoán có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tuoc-rung-sau/2319754/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.