Một cô gái áo vàng tiến về phía này, đặt một ly rượu trong suốt rất to lên bàn.
Đường kính chiếc ly ít nhất phải 30cm, rót đầy hai chai rượu chắc cũng không thành vấn đề.
Nhưng trong ly không có rượu, chỉ có bảy tám tờ tiền đỏ nằm dưới đáy.
Tôi hơi ngẩng đầu nhìn cô ta, cô ta nói: “Muốn không?”
Tôi không biết phải trả lời thế nào, quay đầu nhìn Kim Cát Mạch, chỉ thấy cậu ta gật đầu thật mạnh.
Cô gái tóc vàng cười cười, bắt đầu uốn éo trước mặt tôi.
Cô ta đặt hai tay lên đầu tôi, vuốt ve đầu, tai và gáy tôi theo điệu nhạc.
Như hoá thân thành rắn mắt kính nghe thấy tiếng sáo của người Ấn Độ, eo lưng cô ta như nước uốn éo chảy xuống, lại như dây leo từng bước trườn lên. Lên lên xuống xuống, không biết bao lần.
Sau đó cô ta dừng lại, hai tay vắt trên vai tôi, thân hình dựa về phía trước, ngồi trên đùi tôi.
Từ khi cô ta bắt đầu uốn éo, da thịt tôi cứ mãi căng cứng, không tài nào thả lỏng.
Khi cô ta ngồi lên đùi tôi, tôi giật bắn mình, hai tay rụt ra sau lưng làm động tác nghỉ.
Sau đócô ta thậm chí ôm chặt cổ tôi, môi tôi như dán vào cái cằm đang rướn lên của cô ta, mà trước mắt tôi lại vừa vặn là đôi môi đỏ tươi của cônàng.
Một mùi son phấn nồng nặc pha lẫn mùi mồ hôi phụ nữ xông vào mũi xộc thẳng lên đầu tôi.
Ánh mắt tôi lén dời lên trên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tuoc-rung-sau/2319752/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.