Sáng hôm sau Trần Duyên đứng trên một thân cây lớn, nhìn xuống là một đàn hươu lớn là Mộc Thảo Lộc yêu thú cấp 1 Đinh đẵng. Chúng rất nhạy cảm với mộc linh khí thường tập hợp số lượng lớn khi phát hiện linh thảo.
Cách đây hai canh giờ Trần Duyên phát hiện một đàn nhỏ nên bám theo cầu may. Ai ngờ vận khí của hắn không tệ, ở đây quả nhiên có linh mộc không chỉ vậy, nhìn từ xa cây linh mộc khổng lồ kia đẵng cấp hẵng không tệ.
Nhưng điều làm hắn đau đầu là xung quanh linh mộc không chỉ có đàn Mộc Thảo Lộc hơn trăm con mà còn rất nhiều yêu thú khác chờ đợi. Có vẻ như chúng đang chờ đợi điều gì đó.
Trong lúc hắn đang suy tư thì Chu lão lại hiện ra hưng phấn nói:
-Không ngờ tiểu tử ngươi lại tìm ra Mộc Linh Thụ, bình thường linh thụ này mọc ở những nơi kín đáo chỉ có yêu thú có giác quan nhạy cảm mới phát hiện được.
Thấy Chu lão biết về linh mộc kia Trần Duyên vội hỏi:
-Cây Mộc Linh Thụ kia có lợi ích gì mà khiến nhiều yêu thú quay xung quanh đến vậy?
Lão vuốt vuốt chùm râu giải thích:
-Lợi ích lớn nhất của Mộc Linh Thụ là Mộc Linh Quả. Khi ăn vào không chỉ mộc chân khí trong cơ thể trở nên tinh thuần hơn nếu vận khí của ngươi đủ lớn thì thậm chí là tu vi đột phá.
Trần Duyên nghi hoặc hỏi:
-Chu lão nói vận khí là sao?
Lão cũng trầm ngâm nói:
-Mộc Linh Thụ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/3129848/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.