Trần Duyên thầm nghĩ tay của hắn không ngừng giương cung, may mắn là loại đại hình cương thi này không nhiều nên mọi chuyện vẫn còn trong tầm kiểm soát. Hàng ngàn lần kéo cung, hàng ngàn tinh thiết tiễn không ngừng phóng tới đoạt mạng những đầu cương thi kia.
Bỗng nhiên trong vô thức Tinh Thiết Tiễn như một mũi khoan nhanh chóng xiên qua đầu lâu vốn vô cùng rắn chắc kia. Trần Duyên cũng vô cùng bất ngờ, hắn vốn không hề suy nghĩ chỉ kéo Thanh Nguyệt Cung theo tiềm thức.
Bên kia Chu lão cũng không kiềm được mà thì thầm:
-Đã tới lúc rồi sao, đúng như ta dự đoán tiểu tử này đúng là thiên tài sử dụng cung tiễn mà.
Nhưng lão cũng không nói gì, cứ để mặc Trần Duyên loay hoay luyện tập mũi tên vừa rồi.
Sau ba ngày số Tinh Thiết Tiễn hắn mang theo chỉ còn một nữa, đưa ánh mắt về phía đàn cương thi đang không ngừng tiến tới kia ánh mắt vô hồn. Từng mũi Tinh Thiết Tiễn xoay tít trên không trung hữu lực đâm xuyên qua thân thể đầu cương thi trước mắt thậm chí còn cắm thẳng vào đầu cương thi phía sau.
-Hahahahaha...
Bỗng nhiên hắn ngữa mặt cười điên cuồng.
-Cuối cùng Trần Duyên ta đã nắm giữ được ngươi. Giờ đây đã có thêm một con át chủ bài bảo mệnh, ta đặt tên cho ngươi là Loa Toàn Tiễn.
Trần Duyên hưng phấn, nhưng cũng không được lâu. Sau khi bắn được ba tiễn cả người hắn liền đau nhứt. Cơn thống khổ này tuy không dữ dội nhưng lại đặt áp lực lên cả tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413710/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.