Bên cạnh bìa rừng, thân ảnh nữ nhân dáng người ngạo nhân mang trên người thanh bào nhẹ nhàng lã lướt điểm chân ngọc trên thân đại thụ. Nàng như thể chiếc lông vũ thanh cao dù đang không ngừng giao chiến cùng hắc tinh tinh dữ tợn.
Một ngày như mọi ngày, Trần Duyên cùng mĩ nữ cùng đồng hành, hôm nay đi ngang qua một thôn nhỏ. Bá tánh ở nơi đây bị yêu thú không ngừng quấy phá.
Dù Trần Duyên không phải là kẻ thiện lương gì nhưng đúng lúc Tưởng Lệ cần nhiều lần thực chiến khiến hắn nảy ra ý tưởng không tồi.
Bắt lấy cự ngưu, Trần Duyên mang tới bìa rừng nơi yêu thú thường hay lui tới. Một trảm chẻ đôi cự ngưu, hắn cố tình để mùi máu tanh tưởi không ngừng lan rộng.
Nữa ngày trôi qua cuối cùng yêu thú cũng tự động mò tới, bị máu huyết tanh nồng không ngừng dẫn dụ cuối cùng Hắc Tinh Tinh cũng đã lộ mặt.
-Đây là yêu thú cấp một Giáp đẵng Hắc Tinh Tinh, trí lực không tệ. Rất xứng đáng làm đối thủ của nàng.
Trần Duyên ngẫm nghĩ không ngừng gật đầu đánh giá.
Mĩ nhân lạnh nhạt gật đầu, thân ảnh nhẹ nhàng xông lên.
Trần Duyên phía sau mắt không ngừng chăm chú nàng, hắn biết Tưởng Lệ không phải là nữ nhân chịu an vị, nàng muốn thực lực đã vậy hắn sẽ không ngăn cản thậm chí là không ngừng ủng hộ.
-Được rồi, hôm nay dừng lại ở đây thôi.
Không thoát khỏi dự kiến, Tưởng Lệ không phải là đối thủ của yêu thú kia. Nàng liên tục rơi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413651/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.