Bên trong đình viện tại Hợp Hoang Môn, Trần Duyên đã tọa bình thản đối mặt với mĩ phụ Lương Tiểu Xuân sắc mục không ngừng đánh giá nàng.
-Trần Duyên tiểu hữu đối với chốn phồn hoa này khẳng định không khỏi có chút lạ lẫm.
Nàng mở đầu dạo.
-Ban đầu ta cũng nghĩ không ra nhưng cuối cùng cũng được đệ tử của quý môn Lan Anh cô nương giải thích tường tận.
Hắn gật đầu đồng tình.
-Vẻ phồn hoa yên bình này thật ra chỉ là để che giấu tranh chấp đẫm máu đằng sau nó.
Mĩ phụ giọng điệu nghiêm túc hẳn lên.
-Mấy trăm năm qua vì không ngừng tranh giành quyền lực mà không biết bao nhiêu đệ tử phải nằm xuống.
-Nếu như lời tiền bối không sai thì chỉ cần một trong hai bên nắm giữ ưu thế tuyệt đối thì cuộc nội đấu này liền chấm dứt.
Trần Duyên nhạy bén nắm được cội nguồn vấn đề.
-Trần Duyên đạo hữu quả tinh tường, ta cầu mong quý tông sẽ ủng hộ môn chủ lên nắm quyền Hợp Hoang Môn.
Mĩ phụ hơi có chút diệu giọng, nàng biết rõ tuy môn chủ bề ngoài là tu sĩ Kim Đan kì có vẻ rất lợi hại nhưng sợ rằng không thể kiến Ma Kiếm Tông động lòng.
Bản thân chỉ vừa mới đột phá ngàn năm tích trử khẳng định không thể nào bằng phe phái của Thái Thượng Trưởng Lão vốn thừa hưởng bảo khố truyền đời của các lịch tiền bối. Thứ mà tông môn luôn khát khao nhất không đâu khác chính là thiên tài địa bảo, một tu sĩ Kim Đan kì ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413629/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.