Kế hoạch lập tức quay về của hắn đành phải dừng lại. Đúng như lời Chu lão, Trần Duyên vừa đột phá không vững chắc nếu như xuất hiện ngoài ý muốn thậm chí tu vi của hắn bị đánh rớt xuống Luyện Khí kì lúc đó thật sự là khóc không ra nước mắt.
-Trần Duyên tiền bối tiểu nữ Lan Anh xin diện kiến.
-Lan Anh đạo hữu mời vào.
Hắn sau khi nhận được dược phương của lão thì đành bó tay, những thứ bên trong hoàn toàn xa lạ. Cuối cùng đành lãnh giáo Lan Anh hi vọng nàng cung cấp một chút tin tức.
-Hahaha thật sự làm phiền đạo hữu.
Trần Duyên ngượng ngùng cười, hắn không hề biết nơi cư ngụ của nàng đành phải phóng ra truyền tin phù.
-Được Trần tiền bối kêu gọi cũng chính là niềm vinh hạnh của tiểu nữ.
Mĩ nữ cuối đầu duyên dáng nói. Hiện giờ khoảng cách giữa hắn và nàng đã dần rộng lớn trong giới tu tiên cấp bậc là thứ xâm nghiêm không thể nào xâm phạm, điều đó cũng khiến nàng không dám tùy tiện cùng hắn chuyện trò như trước đây.
Dù có chút không quen tai nhưng đây là trong môn phái, một chút lễ nghĩa không thể làm trái, Trần Duyên cũng không biết bắt ép nàng. Lấy ra dược phương đem tới trước mặt mĩ nữ.
-Lan Anh đạo hữu chẵng hay biết những linh dược ghi trong đây?
Nàng thận trọng tiếp nhận, nhìn vào dược phương ghi hơn mười loại khác nhau ngay lập tức mĩ mão trở nên đỏ hồng, mắt phượng có một chút khó tin nhìn về phía hắn.
-Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413621/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.