Chứng kiến năng lực bộc phá của linh trùng kì lạ, hắc y thanh niên đã không còn nắm chắc đơn độc xuất thủ. Hắn phóng người lên phía trước hét lớn.
- Hành Vân Kiếm Trận.
Sáu kẻ còn lại liền y lệnh làm theo.
Bộ pháp phiêu miểu như vân, bảy người áp sát. Trường kiếm bóng bẩy phản chiếu ánh sáng từ trăng rằm làm cho kẻ thù phải rối mắt.
Không hẹn mà gặp, bảy thanh trường kiếm trong sát na không hề hay biết đột ngột cùng một lúc đâm tới.
- Keng…
Tiếng thiết kiếm va chạm cùng thân thể rắn chắc kim loại của linh trùng tạo nên tiếng rít điếc tai.
- Không thể nào, pháp kiếm Giáp đẵng chém sắc như chém bùn chỉ có thể để lại một chút dấu vết trên người súc sinh này.
Nhìn thấy mũi kiếm chỉ đâm vào chưa tới một phân trên lớp giáp một kẻ không kiềm được lớn tiếng.
Bọn chúng đã quá coi thường, kim thiết linh trùng sức bậc quá kinh khủng khiến hắc y thanh niên lầm tưởng đó chính là bản lĩnh thật sự. Nhưng sự thật lại tàn nhẫn hơn nhiều, kẻ vừa lớn tiếng đã làm ra một chuyện quá ngu xuẩn. Hắn đứng ngay phía sau đôi chân to lớn như thân người đính trên đó là hàng trăm ngàn gai nhọn.
Thứ sức lực khiến thân thể hàng vạn cân có thể dùng tốc độ khó ai bắt kịp áp sát cũng đủ để hiểu khủng khiếp cỡ nào.
Linh trùng hừ lạnh, bình thản búng chân về phía sau. Một nữa nhục thân liền tan mất hút, chỉ còn lại một nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413599/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.