Não hải rộng lớn êm đềm vốn dĩ là nơi Tiểu Mập Mạp lười biếng ưa thích. Hôm nay cũng không khác thường ngày, con sâu mập còn chìm sâu vào giấc say nồng.
- Rầm…
Chấn động mãnh liệt khiến Tinh Thần Trùng bừng tỉnh. Vẻ mặt ngây ngô vẫn còn chưa hiểu chuyện gì thì…
- Rầm…
Vết trảm mang tới uy lực kinh người đánh xuống gần đó, dư uy khiến Tiểu Mập Mạp bị hất văng ra xa.
Tinh Thần Trùng ngơ ngác bật dậy, song mục mở lớn kinh nghi chứng kiến tràng cảnh nơi đây. Thiên đường yên bình bỗng nhiên trở nên hỗn loạn, ngay khi bản thân còn chưa kịp định thần, trên không trung lại xuất hiện hàng trăm cự đao nhắm vào thân thể to tròn tiến công.
Tiểu Mập Mạp đáng thương không thể nào giữ được chấn định, hoảng hốt bỏ chạy để lại sau lưng là những vết nứt sâu hoắm.
- Trần Duyên ngươi có phải luôn nuôi ý định ám hại bổn đại gia?
Từ ngày có thể cùng Trần Duyên nhập thể Tiểu Mập Mạp có được năng lực cùng hắn thần hồn đối thoại, dễ dàng trao đổi dù cho con sâu mập này vẫn chưa thể được như tam cấp yêu thú nói được ngôn ngữ nhân loại. Tiếc thay Trần Duyên lúc này tâm trí mười phần tập trung vào hạt giống tinh thần mặc cho Tiểu Mập Mạp thảm thiết gào khóc.
Cái giá “to lớn” mà Tiểu Mập Mạp phải trả quả thật cũng không đáng tiếc. Tại nơi trung tâm não hải hạt giống hồn khí nhẹ nhàng lơ lững, mặc dù hứng chịu vô số trùng kích nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413560/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.