- Sư đệ là…à thì ra là Trần Duyên sư đệ, không ngờ mấy năm im hơi lặng tiếng thì ra đã đột phá Trúc Cơ. Cung hỉ, cung hỉ.
Trần Duyên đến Cống Hiến Điện nhận lấy nhiệm vụ mới, đương nhiên kẻ ngồi đó không thể nào là bọn tiểu bối Luyện Khí kì. Hắn vừa lại gần bàn tiếp nhận liền bị chấp sự nhận ra, đừng tưởng chỉ mấy năm mất tích liền có thể qua mắt kẻ khác, mấy lão này đều có ngàn năm thọ nguyên, mấy năm vừa qua cũng chỉ như cái chớp mắt giữa trưa mà thôi.
- Không dám, không dám, nhờ ơn thượng thiên lần này sư đệ rốt cuộc cũng có thể đột phá.
Khách sáo đáp lễ, Trần Duyên bên ngoài lạnh lùng nhưng hắn không phải là kẻ khát máu lạnh tanh. Một vài câu trao đổi cùng sư huynh đệ đồng môn cũng là chuyện phải làm
- Sư đệ tới đây hẵn là muốn nhận lấy tài nguyên mà tông môn ban thưởng không sai chứ.
Tên chấp sự hiếp mắt cười. Trong Ma Kiếm Tông khi đệ tử đột phá một đại cảnh giới đều sẽ được tông môn ban thưởng.
- Sư huynh tuệ nhãn không sai a, sư đệ quả nhiên tới đây nhận lấy một chút tài nguyên tu luyện.
Trần Duyên cười xòa, một chút thiên tài địa bảo không phải không phải mục đích khiến hắn tới đây nhưng món lợi từ trên trời rơi xuống nếu không nhặt quả là có lỗi với bản thân.
- Đây là của ngươi phần thưởng.
- Đối với đệ tử đột phá Trúc Cơ trước 30 tuổi sẽ nhận lấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413554/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.