Trần Duyên rời đi không lâu, trên không trung lão đạo sĩ cũng đã truy tới.
-Gì thế kia, hắn không phải là Ma Huyết Tông người sao, đáng tiếc thần hồn đã bị tỗn thương không thể tra xét ra điều gì.
-Vạn Hồn Vực quả nhiên không thể có sinh linh tồn tại, ngay cả dã thảo cũng không thể sinh trưởng làm sao xuất hiện một đầu yêu thú chứ.
Lão thần thức tra xét một lượt quả nhiên không ngoài dự đoán.
-Đám đệ tử kia cũng còn mấy ngày đường nữa mới đây. Được, lão phu quyết tâm phải tận mắt chứng kiến màn kịch đặc sắc này.
Lão ngoan đồng ẩn mình cách đó không xa, không ngờ chỉ đơn thuần giám sát Bách Niên Chi Chiến lão đã làm không dưới 10 lần nhưng đây là điều trước đây chưa hề xảy ra.
Cách đó chừng trăm dặm toán người nhân số đã không ít, dẫn đầu không ai xa lạ chính là Ma Kiếm Sơn người. Nhân số mỗi ngày đều tăng lên, rõ ràng Giáp đẵng yêu thú khiến người khác không thể chối từ, đặc biệt là yêu thú non gần như tuyệt tích dù cho có xuất hiện trong hội trường đấu giá cũng là lĩnh vực của Kim Đan tu sĩ bọn họ không dám nhúng tay vào.
-Ha ha ha Bạch sư muội, Như sư đệ, hai người sao lại đồng hành tới đây, còn Tưởng Niệm sư muội đâu a.
-Tưởng sư tỉ vô ý trọng thương, Trần Duyên sư huynh ở lại chăm sóc nàng, thứ lỗi không thể góp mặt.
Gần tới ngày đã hẹn Như Phong, Bạch Long liền xuất hiện, trử thành người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413487/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.